LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn miêu tả chiếc ấm sứt vòi

Viết bài văn miêu tả chiếc ấm sứt vòi
3 trả lời
Hỏi chi tiết
103
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Chiếc ấm sứt vòi là một kỷ vật quen thuộc trong gia đình tôi. Nó không chỉ đơn thuần là một đồ vật để pha trà, mà còn mang trong mình nhiều kỷ niệm gắn bó với những giờ phút sum vầy bên gia đình.

Chiếc ấm có hình dáng tròn đầy, với thân ấm bằng sứ trắng muốt, được trang trí bằng những họa tiết hoa văn đơn giản nhưng tinh tế. Đó là những bông hoa nhỏ nhiều màu sắc, chủ yếu là đỏ, xanh và vàng, như tô điểm thêm cho cuộc sống thường nhật. Dù rằng nhiều chỗ đã bị trầy xước, nhưng vẻ đẹp của chiếc ấm chưa bao giờ phôi phai.

Điểm đặc biệt nhất của chiếc ấm chính là chiếc vòi – nơi mà nước trà được rót ra. Chiếc vòi đã bị sứt, tạo thành một vết nứt nhỏ, nhưng lại càng làm tăng thêm phần đẹp đẽ cho chiếc ấm. Chính vết sứt đó gợi cho tôi những hồi ức về những buổi chiều mưa, khi cả gia đình quây quần bên nhau, nhâm nhi chén trà nóng trong không gian ấm cúng. Hồi tưởng lại, tôi vẫn nhớ những tiếng cười giòn giã, những câu chuyện thú vị và cả những giây phút lắng đọng trước những tách trà dâng lên.

Bên cạnh thân ấm là một chiếc nắp tròn, được thiết kế vừa vặn, góp phần giữ nóng cho nước trà bên trong. Mỗi lần mở nắp, hương trà thơm lừng bốc lên, khiến lòng người xao xuyến. Nắm lấy chiếc ấm, tôi cảm nhận được sự mộc mạc, giản dị nhưng vô cùng quý giá. Tuy đã bị sứt vòi, nhưng điều đó không làm giảm đi giá trị của nó trong lòng tôi. Ngược lại, chiếc ấm càng trở nên gần gũi và thân thuộc hơn.

Dù cho thời gian có trôi đi, chiếc ấm sứt vòi vẫn mãi giữ nguyên giá trị của những kỷ niệm đẹp đẽ. Một món đồ giản dị nhưng chứa đựng biết bao tình cảm, chiếc ấm không chỉ là phương tiện để thưởng thức trà mà còn là cầu nối giữa các thành viên trong gia đình. Chính vì vậy, nó sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
2
0
Phạm Hiền
01/08 16:23:44
+5đ tặng

Trong góc nhỏ của gian bếp, nơi ánh sáng mặt trời chỉ đủ để chiếu qua những khe hở của cửa sổ cũ, nằm lặng lẽ một chiếc ấm sứt vòi. Nó không chỉ là một vật dụng thông thường, mà còn là một bảo vật đong đầy ký ức, chất chứa những câu chuyện của thời gian và tình cảm gia đình. Mỗi khi tôi bước vào bếp, ánh mắt tôi thường không thể rời khỏi chiếc ấm ấy, như bị cuốn hút bởi một sức mạnh kỳ diệu.

Chiếc ấm có dáng dấp tròn trịa, với phần thân màu xanh lam nhạt, vẽ nên những hoa văn tinh xảo. Những hoa văn này, dù đã phai màu theo thời gian, vẫn giữ được sự thanh thoát và trang nhã, như những đám mây nhẹ nhàng lơ lửng trên nền trời. Những đường nét vẽ tay khéo léo tạo nên những hoa văn mềm mại, tựa như những cánh hoa đang nở giữa cánh đồng xanh mướt. Tuy nhiên, vẻ đẹp hoàn mỹ của nó đã bị khuyết điểm nhẹ nhàng bởi một vết sứt nhỏ trên vòi. Vết sứt ấy như một dấu ấn của thời gian, một sự nhắc nhở về những ngày tháng đã qua, không thể quay trở lại.

Phần vòi của chiếc ấm, từng là điểm tiếp xúc của nước nóng, giờ đây đã không còn nguyên vẹn. Vết nứt nhỏ trên vòi không chỉ làm giảm chức năng của chiếc ấm mà còn khiến nó trở nên khác biệt. Nhưng chính sự không hoàn hảo ấy lại tạo nên vẻ đẹp riêng biệt, làm nổi bật sự mộc mạc và chân thành của nó. Mỗi lần rót nước, dòng nước chảy ra không còn đều đặn như trước, nhưng chính điều đó lại làm cho chiếc ấm trở nên đáng yêu và gần gũi hơn bao giờ hết.

Chiếc nắp của ấm, dù đã cũ và có phần men bị mòn, vẫn giữ được sự khít khao với thân ấm. Những đường nét của nắp như một lớp bảo vệ, vẫn khéo léo ôm chặt phần thân, tạo nên sự hòa quyện hoàn hảo dù không còn bóng bẩy. Những vết nứt nhỏ trên bề mặt nắp, như những vết chân chim của thời gian, mang đến cho nó một vẻ đẹp của sự bền bỉ và kiên cường. Dù không còn mới mẻ, chiếc nắp vẫn không mất đi sự duyên dáng và thanh thoát của nó.

Chiếc ấm không chỉ đơn thuần là một vật dụng trong gia đình mà còn là một phần của lịch sử gia đình, gắn bó với những bữa trà ấm áp và những buổi chiều đầy ắp tiếng cười. Hương trà thảo mộc từng lan tỏa trong không khí, làm ấm lòng mọi người. Tiếng lách cách của nước sôi khi chiếc ấm còn nguyên vẹn giờ chỉ còn là ký ức, một phần của những ngày tháng đã qua. Dù có chút khuyết điểm, chiếc ấm vẫn được gìn giữ cẩn thận, không chỉ vì giá trị vật chất mà còn vì sự gắn bó và tình cảm mà nó đại diện.

Khi tôi nhìn vào chiếc ấm sứt vòi, tôi không chỉ thấy một vật dụng đã cũ kỹ mà còn thấy một phần linh hồn của gia đình. Nó nhắc nhở tôi về sự quý giá của những kỷ niệm, dù có thể không hoàn hảo, nhưng luôn mang một vẻ đẹp đặc biệt và đáng trân trọng. Chiếc ấm ấy, với những vết sứt nhỏ và những đường nét không còn hoàn mỹ, vẫn tiếp tục làm nhiệm vụ của mình – chứa đựng và giữ gìn những giá trị tinh thần vô giá mà thời gian không thể xóa nhòa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Hoài Thu
01/08 16:23:48
+4đ tặng

Chiếc ấm sứt vòi nằm gọn gàng trên chiếc kệ gỗ nhỏ trong góc phòng khách. Mặc dù đã trải qua nhiều năm tháng, dấu vết của thời gian vẫn hiện hữu rõ ràng trên chiếc ấm này. Được làm từ sứ, chiếc ấm có hình dáng tròn trịa, với lớp men bóng loáng khi mới mua, giờ đây đã bị hao mòn, để lộ những vết nứt và sứt mẻ trên bề mặt.

Vòi ấm, một phần không thể thiếu của chiếc ấm, đã bị vỡ từ lâu. Vết sứt khiến cho phần vòi không còn giữ được hình dáng nguyên vẹn của nó, chỉ còn lại một phần nhỏ, lởm chởm và thô ráp. Mặc dù đã được gắn lại bằng keo và cố gắng chỉnh sửa, nhưng phần vòi vẫn không hoàn hảo, nhìn vào có thể thấy rõ dấu vết của sự sửa chữa.

Thân ấm được phủ một lớp men màu xanh nhạt, với những hoa văn trang trí cổ điển in chìm, tuy đã phai màu theo thời gian. Những hoa văn này như những ký ức xưa cũ, nhắc nhở về những bữa trà chiều ấm cúng trong gia đình. Những đường nét trang trí dù đã bị mờ nhạt, vẫn có thể nhận ra được vẻ đẹp của chúng qua lớp men đã cũ.

Phần nắp ấm, vốn được thiết kế để khít với thân ấm, giờ đây lại trở nên lỏng lẻo, không còn khớp hoàn toàn với miệng ấm. Mặc dù vậy, chiếc nắp vẫn giữ được vẻ đẹp truyền thống, với các họa tiết hoa văn nhỏ nhắn, hòa quyện với tổng thể của chiếc ấm.

Tuy chiếc ấm sứt vòi không còn được sử dụng nhiều như trước, nhưng nó vẫn mang một giá trị tinh thần lớn lao. Nó gợi nhớ về những câu chuyện xưa cũ, về những khoảnh khắc quây quần bên nhau của gia đình. Dù có bị sứt mẻ, chiếc ấm vẫn giữ được vẻ đẹp và giá trị của mình, như một chứng nhân âm thầm của thời gian trôi qua.






 
0
0
ahuhu
01/08 16:26:18
+3đ tặng

Trong cuộc sống, mỗi câu chuyện sẽ đem đến cho chúng ta một bài học, một ý nghĩa riêng. Và câu chuyện về "Chiếc ấm sứt vòi" của tác giả Trần Đức Tiến là một tác phẩm như thế. Tác phẩm rất hay và mang nhiều ý nghĩa sâu sắc để ta có thể suy ngẫm. 

     Câu chuyện kể về chiếc ấm pha trà đã cũ, bị sưt một miếng nhỏ. Chủ quán đã định thay nó đi nhưng vì chưa có tiền nên vẫn dùng tạm. Chiếc ấm biết mình không hoàn hảo nên nó vẫn luôn cố hết sức làm mọi việc thật tốt. Chiếc ấm luôn chú ý giữ cho mình sạch sẽ. Nó hãm trà bằng nước sôi thật khéo, bao giờ trà cũng vừa chín và tỏa hương thơm phức. Khi rót trà ra chén, qua cái vòi bị sứt, nó cẩn thận không để nước rớt ra ngoài. Cái ấm có phần hơi xấu xí ấy cứ tận tình phục vụ khách hết ngày này qua ngày khác. Lâu dần thành quen, ai vào quán cúng chỉ muốn dùng trà trong cái ấm sứt vòi. Mùa đông, có người pha trà xong, còn khum khum hai lòng bàn tay ôm lấy chiếc ấm thật lâu. Sau đó có người muốn hỏi mua chiếc ấm với giá rất cao. Từ đó chúng ta mới biết giá trị thật của chiếc ấm là một món đồ cổ, quý hiếm. Nhưng chiếc ấm tự hiểu giá trị của mình đến đâu và dường như ông chủ của nó cũng biết điều đó. Chính vì thế mà ông ngâng lên nói với khách: - Nó không đồng ý, bác ạ. Nó biết sứ mệnh cao quý của nó là biến những cái búp trà thành thứ nước uống tuyệt vời, như tất cả những cái ấm lão luyện khác. Bao nhiêu năm nay, nó đã tận tụy phục vụ khách hàng của tôi. Đến nỗi sứt mẻ cả mình mẩy mà vẫn không nề hà… Khách ở quán tôi ai cũng chuộng nó. Tôi không thể vì tiền mà phụ nó được. Vậy là cái ấm sứt vòi vẫn được ở lại trong cái quán nước nghèo, làm cái công việc sở trường của nó là pha trà.

Câu chuyện mang ý nghĩa nhân văn rất sâu sắc về sự thật thà, không gian dối. Đó là một đức tính vô cùng tốt. Chúng ta cần biết vị trí và tài năng cua bản thân mình đến đâu chứ không nên lừa mình dối người. Với lối kể chuyện tự nhiên, hấp dẫn, câu chuyện tuy ngắn gọn, giản dị nhưng khiến người đọc nắm trọn nội dung và ý nghĩa. Từ đó dạy cho ta bài học về cách làm người. 

   Từ đó ta có thể cảm nhận được tài năng của tác giả và ý nghĩa mà tác phẩm đem lại. 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư