Bài thơ "Đưa con đi học" của Tế Hanh mang đến cho tôi nhiều cảm xúc sâu sắc và ấm áp. Những hình ảnh về buổi sáng mùa thu tuyệt đẹp, cây cối rực rỡ tạo nên một không gian tươi mát, hứa hẹn cho một ngày mới tràn đầy năng lượng. Cảm giác hồi hộp, phấn khởi của đứa trẻ, cùng với sự lo lắng nhưng cũng tràn đầy niềm tự hào của người cha khi đưa con đến trường, khiến tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu.
Hình ảnh "lúa đang thì ngậm sữa" hay "nắng lên ngồi hạt ngọc" không chỉ gợi lên vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn thể hiện sự sinh động của tuổi thơ. Những câu hỏi trẻ thơ "Sao chẳng thấy trường đâu?" như chạm đến nỗi băn khoăn, sự háo hức khám phá của trẻ nhỏ. Cuối cùng, những dòng thơ về hương lúa, hương thơm của đất nước, khiến tôi cảm nhận được tình yêu quê hương, đất nước và niềm hy vọng vào tương lai.
Tất cả hòa quyện lại, bài thơ không chỉ đơn thuần là hình ảnh của một buổi sáng đi học, mà còn là tiếng lòng của những bậc cha mẹ, là hạnh phúc giản dị nhưng sâu sắc trong hành trình lớn khôn của trẻ.