Bài thơ này đã vẽ nên một bức tranh quê hương thật bình dị mà đẹp đẽ. Một bức tranh quê hương sống động với hình ảnh con sông xanh biếc: Đây là điểm nhấn trung tâm của bài thơ. Con sông không chỉ là một dòng nước mà còn là biểu tượng của sự sống, của quê hương. Màu xanh biếc gợi lên cảm giác trong lành, mát mẻ.
Nước gương trong soi tóc những hàng tre, hình ảnh so sánh "nước gương trong" thật đẹp. Mặt nước sông trong vắt như một tấm gương soi bóng những hàng tre xanh mát. Cảnh tượng này gợi lên một không gian yên bình, tĩnh lặng.Câu thơ này thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên. Tâm hồn của tác giả như được mở rộng, tràn đầy sức sống và niềm vui. Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng, Ánh nắng mặt trời lung linh trên mặt nước tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng.Đọc đoạn thơ, em cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả. Tác giả đã dùng những hình ảnh giản dị, gần gũi để vẽ nên một bức tranh quê hương thật đẹp, gợi nhớ cho chúng ta về những kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp.Hình ảnh con sông, hàng tre, ánh nắng tạo nên một không gian yên bình, thư thái.Tâm hồn tác giả tràn đầy niềm vui, hạnh phúc khi được sống trong khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp.Đọc thơ, em chợt nhớ đến những buổi trưa hè cùng bạn bè ra sông tắm, câu cá.
Những chi tiết đáng chú ý như biện pháp tu từ.Tác giả đã sử dụng rất nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa để làm cho bài thơ trở nên sinh động, hấp dẫn hơn. Em tưởng tượng ra tiếng chim hót líu lo, tiếng cười nói rộn rã của trẻ con bên bờ sông. Em cảm nhận được mùi hương của lúa chín, của hoa cỏ đồng nội.
Đoạn thơ đã vẽ nên một bức tranh quê hương tươi đẹp, gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc ấm áp, thân thương. Qua đó, em càng yêu quê hương mình hơn.