### Đoạn a:
**Biện pháp nghệ thuật:** So sánh
- **Phân tích:** Trong đoạn thơ này, tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp và tình cảm gắn bó với quê hương. Cụ thể, quê hương được so sánh với "phiên chợ quê," "tiếng gà," những hình ảnh rất đỗi thân thuộc và gần gũi trong đời sống hàng ngày. Điều này giúp người đọc cảm nhận được sự giản dị, ấm áp của quê hương, nơi chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ và tình cảm gia đình. Sự so sánh này không chỉ làm cho hình ảnh quê hương trở nên rõ ràng, sống động mà còn khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc hoài niệm về quê nhà.
Đoạn b:
**Biện pháp nghệ thuật:** Nhớ nhung, ẩn dụ
- **Phân tích:** Đoạn thơ sử dụng biện pháp ẩn dụ và nhớ nhung để diễn tả tình cảm của nhân vật trữ tình đối với những kỷ niệm trong quá khứ. Những hình ảnh như "mơ nở trắng rừng," "rừng phách đổ vàng," "trăng rọi hoài bình" đều là những ẩn dụ tinh tế, tượng trưng cho sự thay đổi của thời gian và sự vắng bóng của những người thân yêu. Nỗi nhớ trong thơ không chỉ là nỗi nhớ đơn thuần mà là nỗi nhớ đầy tình cảm, đậm chất trữ tình, gợi lên một không gian thiên nhiên và con người đan xen, hòa quyện, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ nhưng phảng phất nỗi buồn man mác.
doạn c:
Biện pháp nghệ thuật:*Nhân hóa, âm thanh
- Phân tích: Trong đoạn thơ này, biện pháp nhân hóa được sử dụng để làm cho hình ảnh của "đất" trở nên sống động, có hồn, như một thực thể đang thở, đang tồn tại. Hình ảnh "đất thở" khiến cho người đọc cảm nhận được sự sống động, mạnh mẽ của quê hương, nơi mà từng mảnh đất, từng ngọn cây đều mang theo hơi thở của sự sống. Bên cạnh đó, âm thanh của đồng hoang, tiếng cuốc kêu, tiếng đàn dế giun được tác giả miêu tả một cách sinh động, tạo ra một bức tranh âm thanh phong phú, mang đậm bản sắc của vùng quê. Điều này không chỉ làm tăng tính chân thực cho cảnh vật mà còn tạo nên một cảm giác gần gũi, ấm áp, thân thuộc đối với người đọc.