Bài thơ "Mưa" của tác giả Trần Đăng Khoa đã thể hiện những cảm xúc sâu sắc và những suy ngẫm tinh tế về mưa, một hiện tượng thiên nhiên quen thuộc nhưng lại mang đến nhiều ý nghĩa trong cuộc sống tới mọi người. Trong bài thơ ấy, tác giả miêu tả những cơn mưa với những vẻ đẹp diệu kỳ và kỳ ảo của nó. Đồng thời, mưa cũng gợi lên những tâm trạng và cảm xúc của con người. Có những khoảnh khắc mưa khiến người ta cảm thấy buồn bã, cô đơn, nhưng cũng có lúc lại đem đến niềm vui, sự đoàn tụ. Tác giả không chỉ tả thực mà còn thể hiện những tình cảm của mình qua việc liên tưởng và so sánh, từ đó tạo ra những cung bậc cảm xúc phong phú. Mưa trong bài thơ không chỉ đơn thuần là hiện tượng thời tiết mà lại còn mang tính chất triết lý, là sự phản ánh tâm trạng của con người. Nó có thể là niềm vui, nỗi buồn, sự mong mỏi và cả những kỷ niệm. Qua đó, tác giả khéo léo kết nối giữa thiên nhiên và con người, giữa cái bên ngoài và cái bên trong, minh chứng cho sự giao hòa giữa cuộc sống và tâm hồn.