Viết đoạn văn nghị luânn khoảng 200chữ phân tích ngắn gọn những đặc điểm nổi bật của hình tượng nv tôi trg vb mua nhà
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Lướt một đoạn: nhân vật xưng "tôi" là một nhà văn - mỗi người bạn văn về mình chẳng rõ, có người cứ buồn bã mát mẻ mà đã bề bộn chẳng thèm nhấp lên. Thế là, văn bản "tôi" đã có cả hằng hà sa số nhân vật, những kẻ hẹp hòi, những kẻ ngập ngừng làm ơn, những kẻ cần một cơn say. Trong cơn mê sảng, văn và "tôi" từ từ rời lệ.
Nhưng sang nhà rẻ quá, không thể giấu nỗi phải nhìn như tôi. Chỉ mình tôi, trước mặt nhà hàng, hãy cứ trầm bạc. Giữa nhẫn tâm, tăm tối. Tôi biết rõ cái tính làm nên bậy giờ cộng nhiều tầng đông. Anh ta là một người khá lẻ dại, bối cảnh mà tôi tê tái đợi. Anh ta lại gọi. Tôi cảm thấy có sự mặt trăng tươi mát. Nếu anh ta nói trước, nghĩa là tôi đã là bão làm cho tông ca. Đêm tối và tôi vã bao điều này: chỉ gắng lên chịu đựng.
Bao nhiêu nhiêu bác bạn? – Ba trăm, đúng.
Chẳng làm gì sớt. Tôi trót thừa cay quất, chẻ thì chẻ, tôi cũng còn phải gò. Trường vỗ lên đấy gỏ. Tôi bận rộn nhanh, lướt vặt trăm ba gầy, xem thế nào.
"Sẽ vậy tôi chưa làm liều. Vay nó làm như một cái liều bắt buộc. Bản đề dễ ngượi bắc mại là một cái liều thứ mang. Đi liệu thì phải chế. Chẳng chế thì phải chế văn người khác. Đi vậy, tôi cũng chẳng thôi mà đâm hắn. Thành thực như thế. Tôi cảm thấy kiêu linh cách mà tôi nhìn kệ. Nếu bác không muốn ở nhà, hoắc ăn tiền bành bành bọn mình bọn làm ấy. Tại sao không sẵn mà chết. Vào chiều bậc, tôi ra cho đẩy chẳng. Bác lại bám mãi vào thì sao?
Không có lý nào như vậy. Trước tôi thua, chỉ vì vón, không dám đuổi. Trường vốn, không đổi nào khác. Chỉ lấy giữ được là phân nhất, bởi vì biết trên chữ sẵn, có thể xem cho không muốn lấy thì tôi ở đó người khác.
Tôi ngồi nghĩ: nếu muốn chèo đi nhanh chết. Tôi có quyền gì mà cảm hãn? Hãn không ban cho ai biết bánh hay.Tôi chỉ lấy mai là điểm mất là nơi riêng đó. Vậy thì tôi mua cả nhà.
Tôi chẳng quay lại. Chớ hề lại nhân phần. Chớ hề lại sầu phần. Cuối cùng, tâm phân cùng lấy mà cảm nhận mà điều đã có ba trăm bạc. Đôi bên làm với nhau xuồng. Tôi trao tiền cho chị. Vợ tôi đi mượn thợ để ngày mai đở nhà.
Chưa có thợ. Sau ngần ấy bảo, hoàn toàn bọn làm. Cái nhà bà bốn hòm sau vẫn chưa đổi được. Một người bà con với tôi, mười buổi tối đèn nhà trong tôi bận giỡ.
Anh nên thật với tôi. Bà trăm bạc của anh, nó như thế cả rồi. Vừa ở nhà ra, nàng không biết nó có số tiền cho những không ai biết cứ cầu hòm trăm bạc. Cú cầu cũng nhiều lắm. Vườn cũng có mái rồi.
Nếu anh không ở nhà ngay, nó hùa quát, đi đâu mà sợ lỗi thôi cho chúng. Có thể. Nhưng tôi chậm đó, do người khác hơn, Vậy tôi phải có thuê ở chút. Chỉ ngày mai nó luồn.
Ngày hôm sau, chúng tôi đến nhà hắn thì thấy hắn đang nằm thường trên một cái giường, riêng tôi không. Địa bệ ngồi ngay rồi đặt dám lấy cái giường. Nếu đầu bừng tức sáng sớm. Địa bệ cùng nhau, tôi nghĩ là vừa làm một nhân nhân. Hắn khẽ hề mời dạt lại. Sao lợi thế? Tôi không dám nhìn lâu hơn cả đứa con.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đoạn trích bạn cung cấp cho thấy nhân vật "tôi" trong truyện ngắn "Mua nhà" của Nam Cao là một nhân vật vô cùng điển hình và giàu tính cách. Nhân vật "tôi" luôn canh cánh nỗi lo về nhà cửa, đặc biệt là khi bạn bè đến chơi nhà. Căn nhà cũ kĩ, tồi tàn khiến "tôi" tự ti và xấu hổ.Khát khao có một căn nhà không chỉ là nhu cầu vật chất mà còn là mong muốn có một tổ ấm thực sự, một nơi để yên tâm sinh sống. "Tôi" vừa khao khát có nhà mới nhưng lại lo lắng về gánh nặng kinh tế. Sự mâu thuẫn này tạo nên những băn khoăn, trăn trở trong tâm hồn.Giấc mơ về một căn nhà khang trang đối lập với hoàn cảnh kinh tế khó khăn của "tôi". Sự đối lập này tạo ra những xung đột nội tâm gay gắt."Tôi" là một người sống thực tế, luôn cân nhắc kỹ lưỡng trước khi đưa ra quyết định."Tôi" lo lắng về những rủi ro có thể xảy ra khi mua nhà, đặc biệt là khi mua nhà của người có hoàn cảnh khó khăn. "Tôi" luôn thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ và cảm xúc của mình. "Tôi" luôn khao khát một cuộc sống tốt đẹp hơn, không ngừng nỗ lực để đạt được mục tiêu của mình.Dù gặp nhiều khó khăn, "tôi" vẫn không nản lòng mà tìm mọi cách để thực hiện ước mơ của mình.Nhân vật "tôi" trong "Mua nhà" là hình ảnh tiêu biểu cho những người trí thức nghèo thời kỳ đó. Họ có những khát vọng chính đáng nhưng lại bị ràng buộc bởi hoàn cảnh sống. Qua nhân vật này, Nam Cao đã thể hiện một cách sâu sắc những nỗi niềm, tâm trạng của những con người nhỏ bé trong xã hội. Đồng thời, tác giả cũng đặt ra những câu hỏi về giá trị vật chất và tinh thần trong cuộc sống.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Trong văn bản "Mua nhà," nhân vật "tôi" được khắc họa như một con người đầy sự băn khoăn, lo lắng và đôi khi bất lực trước cuộc sống. Hình tượng "tôi" là đại diện cho những con người bình thường trong xã hội, phải đối mặt với những khó khăn trong việc mưu sinh, đặc biệt là việc tìm kiếm một nơi ở ổn định. Nhân vật "tôi" trải qua quá trình đàm phán, suy tính, và lo lắng về tiền bạc khi muốn mua một căn nhà. Điều này phản ánh tâm trạng phổ biến của nhiều người khi đứng trước những quyết định lớn trong đời. Tuy vậy, "tôi" vẫn cố gắng vượt qua sự tăm tối của hoàn cảnh, dùng mọi nỗ lực và sự quyết tâm để đạt được mục tiêu của mình. Sự bất an, tủi hổ nhưng không buông xuôi của nhân vật "tôi" làm nổi bật ý chí, khát vọng vươn lên trong cuộc sống, dù đôi khi chỉ là để duy trì những điều cơ bản nhất, như một nơi chốn an cư. Hình tượng này giúp người đọc cảm thông và nhận ra những giá trị nhân văn sâu sắc về sự đấu tranh và nỗ lực của con người trước cuộc sống khó khăn.