Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy đóng vai nhân vật dế mèn tưởng tượng và kể lại cuộc nói chuyện của dế mèn bà dế choắt

Sau cái chết  của dế choắt,dế mèn đã có những ngày tháng phưu lưu đầy mạo hiểm nhưng cũng hết sức thú vị.Tuy vậy bài học đường đời đầu tiếnau sự vc xảy ra vs dế choắt vẫn ám ảnh dế mèn.Em hãy đóng vai nhân vật dế mèn tưởng tượng và kể lại cuộc nói chuyện của dế mèn bà dế choắt nhân 1 ngày dế mèn thăm dế choắt
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
52
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một buổi chiều se lạnh, dế mèn quyết định quay về thăm bà dế choắt, người đã nuôi dưỡng và chăm sóc cho dế choắt trong những năm tháng qua. Sau bao ngày phiêu lưu, dế mèn đã trở về với nhiều câu chuyện, nhưng trong lòng vẫn mang nỗi buồn về cái chết của bạn mình.

Dế mèn gõ nhẹ vào chiếc cửa nhỏ của tổ bà dế choắt. Một lúc sau, bà dế choắt mở cửa, khuôn mặt đầy lo âu nhưng vẫn ánh lên sự dịu dàng.

- "Ôi, dế mèn! Con đã về! Lâu quá không thấy con." - Bà dế choắt nói, giọng đã khàn đi vì thời gian.

- "Con trở về thăm bà, bà ạ." - Dế mèn trả lời, đôi mắt bâng khuâng. - "Con vẫn nhớ dế choắt rất nhiều."

Bà dế choắt thở dài, ngồi xuống một chiếc lá to bên cạnh.

- "Ta cũng thường nhớ đến nó. Dế choắt luôn là một đứa trẻ vui vẻ, ham học hỏi. Nhưng con biết đó, cuộc sống này không phải lúc nào cũng dễ dàng."

- "Con biết ạ. Sau khi mọi chuyện xảy ra, con đã đi rất xa. Con đã có những cuộc phiêu lưu và gặp rất nhiều thứ mới lạ. Nhưng trong mỗi chuyến đi, con luôn cảm thấy dế choắt ở bên cạnh, như một người bạn đồng hành."

Bà dế choắt nhìn dế mèn, đôi mắt bà như sao lấp lánh trong bóng tối.

- "Một người bạn tốt sẽ luôn sống trong trái tim ta, không phải sao? Dế choắt có thể không còn ở đây với chúng ta, nhưng những bài học mà nó để lại thì mãi mãi đọng lại trong con."

- "Con hiểu, bà ạ. Sự dũng cảm và lòng tốt của dế choắt đã dạy cho con rất nhiều. Con đã học được rằng không nên sợ hãi khi phải đối mặt với khó khăn, và rằng tình bạn là một thứ vô giá."

Bà dế choắt gật đầu, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi:

- "Thật tốt khi con có thể nhận ra điều đó. Hãy sống đúng với những gì dế choắt đã dạy, và hãy nhớ rằng những kỷ niệm đẹp sẽ giúp con vượt qua mọi thử thách trong cuộc đời."

- "Con sẽ luôn mang theo bên mình những ký ức về dế choắt và tất cả những gì mà nó đã trải qua." - Dế mèn nói, lòng tràn đầy quyết tâm.

Thời gian trôi qua trong cuộc trò chuyện ấm áp giữa bà dế choắt và dế mèn, như một bản nhạc nhẹ nhàng vang lên giữa không gian. Dế mèn ra về với một tâm hồn thanh thản, biết rằng dù dế choắt không còn bên cạnh, nhưng tình bạn của họ sẽ sống mãi trong những câu chuyện, trong trái tim mỗi người.
1
0
Phạm Hiền
23/08 20:51:00
+5đ tặng

Tôi đưa Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ um tùm nhất và đắp thành nấm mộ to, trên đặt một vòng hoa trắng.

Lúc này, trời đã ngả về chiều, ánh trăng mờ nhạt chiếu trên từng bông cỏ khiến chúng có vẻ ảm đạm. Những bông hoa trắng trên mộ Choắt dường như ánh lên một màu tang tóc, đau thương. Trên bầu trời, mây như ngừng trôi, muôn vật đều yên ắng, chỉ còn lại tiếng gió như tiếng dương cầm và nước như đang hát một bản thánh ca tiễn Choắt về cõi hư vô…

Trong khung cảnh buồn đến não ruột ấy, vẫn có người đứng lặng lẽ bên mộ Dế Choắt. Đó là tôi. Tôi nhớ lại những chuyện cũ mà ân hận, mà xót xa. "Giá như mình không trêu chị Cốc thì đâu đến nỗi… Anh Choắt ơi! Tôi không ngờ… Tôi dại quá!". Tôi thầm nghĩ vậy. Giờ đây, khi đứng trước mộ Dế Choắt, tôi mới nhận ra sai lầm của mình, mới biết phải sửa ngay sai lầm đó. Tôi nghĩ:

"Có biết đâu mà lường: hung hăng, hống hách thì chỉ có đem thân mà trả nợ cử chỉ ngu dại. Tất cả là tại tôi, anh Choắt ạ! Tôi mà không trêu chị Cốc thì bây giờ anh vẫn còn sống…". Tôi nghĩ đến lời dặn dò của Dế Choắt, một lời khuyên chân thành đã kéo tôi ra khỏi vẻ hung hăng thường ngày: "Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn thì cũng mang vạ vào mình…". Tôi đứng lặng hồi lâu, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên, nghĩ về tất cả mọi người và những cử chỉ của mình mà thấy lòng ân hận: "Không anh Choắt ạ, anh ở nơi chín suối hãy yên tâm, tôi sẽ sửa sai khi còn chưa muộn. Tôi sẽ không phụ lời anh dặn dò đâu! Anh cứ yên tâm!".

Mặt trời đã gần lặn, chỉ còn một chút ánh sáng yếu ớt soi khắp không gian. Tôi cúi xuống bốc một nắm đất đắp lên mộ cho Choắt. Tôi nhìn mộ Choắt lần cuối cùng rồi quay gót, quả quyết bước đi…

Gió vẫn thổi, cỏ cây, hoa lá lao xao rồi cúi rạp về phía mộ Choắt chào vĩnh biệt. Sương đã xuống, sương rơi từng giọt trên cỏ, từng giọt trên mộ Dế Choắt. Mặt trời đã lặn hẳn, cỏ cây vẫn như rì rào, lao xao, gió thổi mạnh sương vẫn xuống. Màn sương trắng in hình một chú Dế cúi đầu lầm lũi đi xa dần…

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
NGUYỄN THỦY ...
23/08 20:51:33
+4đ tặng

Sau nhiều ngày tháng rong ruổi khắp nơi, đối diện với vô vàn thử thách và khám phá những điều kỳ thú, cuối cùng tôi, Dế Mèn, cũng trở về thăm bà Dế Choắt. Mặc dù những cuộc phiêu lưu ấy đã mang lại cho tôi không ít trải nghiệm quý giá, nhưng ký ức về người bạn thân thiết, Dế Choắt, vẫn luôn ám ảnh tâm trí tôi.

Khi tôi tới thăm bà Dế Choắt, bà đang ngồi yên lặng bên bếp lửa nhỏ, ánh sáng le lói phản chiếu lên khuôn mặt hiền từ của bà. Tôi bước vào với nụ cười thân thiện, cố gắng che giấu những cảm xúc buồn bã đang quặn thắt trong lòng.

“Chào bà Dế Choắt,” tôi bắt đầu, giọng tôi nhẹ nhàng, “Con đã trở về sau một thời gian dài phiêu lưu. Con rất muốn thăm bà và chia sẻ những điều con đã trải nghiệm.”

Bà Dế Choắt quay sang nhìn tôi, ánh mắt bà lấp lánh niềm vui khi thấy tôi trở lại, nhưng cũng chứa đựng sự lo lắng. Bà mỉm cười và nói: “Chào con, Dế Mèn. Bà rất vui khi gặp lại con. Kể cho bà nghe đi, con đã thấy những gì trong những chuyến phiêu lưu của mình?”

Tôi hít một hơi dài, cố gắng sắp xếp những ký ức hỗn độn trong đầu. “Con đã thấy rất nhiều điều, bà ạ. Con đã gặp gỡ nhiều loài vật, chứng kiến sự kỳ diệu của thiên nhiên và thậm chí đã giúp đỡ nhiều bạn bè trên hành trình của mình. Nhưng, mặc dù những điều đó thật sự thú vị, con không thể quên được Dế Choắt và bài học quan trọng từ cuộc đời của bạn ấy.”

Bà Dế Choắt im lặng lắng nghe, đôi mắt bà hiện lên vẻ nghi hoặc. “Bà hiểu rồi, con. Nhưng con đã học được những bài học gì từ sự ra đi của bạn mình?”

Tôi suy nghĩ một lúc trước khi trả lời. “Con đã học được rằng cuộc sống là quý giá và mỗi khoảnh khắc đều đáng trân trọng. Sự ra đi của Dế Choắt đã dạy con rằng mình đã quá ngạo mạn kiêu ngạo. Cái chết của dế choát cũng khiến con nhận ra không phải lúc nào chúng ta cũng có thể dự đoán được những gì sẽ xảy ra, và việc quý trọng những người xung quanh là điều quan trọng nhất. Con đã hiểu rằng những cuộc phiêu lưu không chỉ là để tìm kiếm những điều mới mẻ mà còn là để nhận ra giá trị của những gì chúng ta đang có.”

Bà Dế Choắt nghe xong, nét mặt bà trở nên hiền hòa và động viên. “Con đã trưởng thành rất nhiều từ những chuyến đi của mình. Bà rất tự hào về con. Dế Choắt sẽ luôn ở trong trái tim của chúng ta, và bài học từ bạn ấy sẽ mãi là một phần của chúng ta. Hãy nhớ rằng dù con đi đâu, điều quan trọng nhất là giữ gìn những giá trị và kỷ niệm đẹp mà chúng ta đã có.”

Cuộc nói chuyện tiếp tục kéo dài trong sự ấm áp và thân mật, như một buổi tối yên bình bên bếp lửa. Dù Dế Choắt không còn ở đây, nhưng những bài học và ký ức về bạn ấy vẫn sống mãi trong lòng tôi, tiếp tục hướng dẫn tôi trên hành trình của cuộc sống.





 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×