Nhân vật ông Giốc-đanh trong tác phẩm "Trưởng giả học làm sang" của Molière là hình mẫu điển hình cho những người ham mê danh vọng và giả dối. Ông là một người đàn ông trung niên, với vẻ bề ngoài phô trương, luôn khoác lên mình những bộ quần áo sang trọng, lòe loẹt, khiến ai nhìn vào cũng phải trầm trồ. Giọng nói của ông vang lên như tiếng chuông ngân, đầy tự mãn và kiêu ngạo, thể hiện sự tự phụ của một kẻ mới nổi. Ông Giốc-đanh luôn mơ ước trở thành một quý tộc, nhưng lại không hề hiểu biết gì về văn hóa và phong tục của giới thượng lưu. Hình ảnh ông ngồi giữa bữa tiệc, tay cầm ly rượu, miệng cười tươi như hoa, nhưng bên trong lại trống rỗng, không có một chút tri thức nào. Ông thường xuyên khoe khoang về những mối quan hệ với những người quyền quý, nhưng thực chất chỉ là những lời nói suông. Âm thanh của những tràng cười khinh bỉ từ những người xung quanh khiến ông càng thêm lúng túng. Cuối cùng, khi bị vạch trần bộ mặt giả dối, ông Giốc-đanh như một con chim lạc lối, bối rối và xấu hổ. Qua nhân vật này, tác giả đã phê phán một cách sâu sắc những thói hư tật xấu trong xã hội, đặc biệt là sự giả dối và ham mê danh vọng. Ông Giốc-đanh trở thành biểu tượng cho những kẻ "trưởng giả học làm sang", sống trong ảo tưởng mà không nhận ra thực tại. Hình ảnh ông sẽ mãi là bài học cho những ai còn mơ mộng về một cuộc sống hào nhoáng mà không có thực chất.