Câu 10.Cậu bé ăn mày đã "lặng lẽ nhìn Mạnh như muốn xin lỗi vì đã làm khó cho cậu" bởi vì cậu bé cảm thấy rằng sự xuất hiện của mình và ông nội đã vô tình tạo ra một tình huống khó xử cho Mạnh. Cậu bé nhận thức được rằng Mạnh đang có một củ khoai nướng và cậu đã để ý thấy Mạnh lúng túng vì không biết nên chia sẻ hay giữ lại củ khoai cho riêng mình. Cái nhìn của cậu bé không phải là sự trách móc, mà là một sự thấu hiểu và đồng cảm, cho thấy sự hiểu biết và lòng tự trọng của cậu bé. Cậu không muốn làm phiền hay làm cho Mạnh phải đối diện với cảm giác tội lỗi hay khó xử khi đứng trước lựa chọn nên chia sẻ hay không.
Câu 11.Trong câu chuyện, Mạnh có cảm giác "lâng lâng đến mức mình tự hỏi liệu đây có phải là giấc mơ?" bởi vì cậu đã trải qua một khoảnh khắc đầy xúc động và nhận ra giá trị của sự sẻ chia. Cảm giác này xuất hiện khi Mạnh quyết định tặng nửa củ khoai của mình cho cậu bé ăn mày. Hành động này không chỉ là một sự chia sẻ vật chất đơn thuần mà còn là một trải nghiệm tinh thần mạnh mẽ, nơi Mạnh cảm nhận được sự ấm áp, niềm vui từ việc giúp đỡ người khác, và sự thoả mãn từ việc làm điều tốt đẹp.
Qua đó, có thể thấy Mạnh là một người có lòng nhân ái, biết cảm thông và quan tâm đến người khác. Dù cậu bé cũng nghèo và phải tự mình kiếm thức ăn, Mạnh vẫn sẵn lòng chia sẻ những gì mình có với người khác khi nhận ra sự khó khăn của họ. Điều này cho thấy Mạnh có một trái tim nhân hậu và luôn sẵn lòng giúp đỡ, ngay cả khi cậu cũng đang ở trong tình huống khó khăn. Cậu là một người có ý thức về đạo đức và biết suy nghĩ cho người khác.