Câu chuyện trên gợi cho anh/chị suy nghĩ gì? Hãy viết một bài văn nghị luận thể hiện suy nghĩ của mình Thượng đế lấy đất sét nặn ra con người. Khi Ngài nặn xong vẫn còn thừa ra một mẩu đất sét.
- Còn nặn thêm cho mày gì nữa, con người – Ngài hỏi?
Con người suy nghĩ một lúc. Có vẻ như đã đủ đầu, tay, chân. Con người bèn
nói:
- Xin Ngài nặn cho con hạnh phúc.
Thượng đế dù thấy hết, biết hết nhưng cũng không hiểu hạnh phúc là gì.
Ngài trao cục đất cho con người và nói:
- Này, tự đi mà nặn lấy cho mình hạnh phúc.
(Trích Những giai thoại hay nhất về tình yêu và cuộc sống , Tập hai, NXB Công an nhân dân)
Câu chuyện trên gợi cho anh/chị suy nghĩ gì? Hãy viết một bài văn nghị luận thể hiện suy nghĩ của mình.
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi ### Nghị luận về ý nghĩa của câu chuyện “Thượng đế và con người” Câu chuyện “Thượng đế và con người” không chỉ gợi lên những suy nghĩ về sự tạo ra con người mà còn làm nổi bật một ý tưởng sâu sắc về hạnh phúc – điều mà chúng ta thường theo đuổi trong cuộc sống. Qua việc Thượng đế trao cho con người cục đất sét để tự nặn lấy hạnh phúc, tác giả đã truyền tải một thông điệp quan trọng về quyền tự chủ và khả năng tạo dựng hạnh phúc của mỗi cá nhân. Trước hết, câu chuyện cho thấy rằng hạnh phúc không phải là thứ có sẵn, có thể dễ dàng được ban tặng hay nhận lấy. Ngay cả Thượng đế, với toàn năng của Ngài, cũng không thể tạo ra hạnh phúc cho con người. Hạnh phúc là một khái niệm trừu tượng, phụ thuộc vào suy nghĩ, cảm nhận và hành động của mỗi người. Chính vì thế, bài học đầu tiên chúng ta rút ra từ câu chuyện là hạnh phúc cần phải được tự tay xây dựng. Việc Thượng đế trao cho con người cục đất sét chính là biểu tượng cho quyền năng và trách nhiệm của chúng ta trong việc tạo dựng hạnh phúc cho bản thân. Thực tế trong cuộc sống hàng ngày, nhiều người thường chờ đợi hạnh phúc đến từ bên ngoài, từ sự giàu có, thành công hay tình yêu của người khác. Tuy nhiên, khi chúng ta sống với mong đợi như vậy, rất dễ rơi vào trạng thái thất vọng và trống trải. Hạnh phúc thực chất là sự hài lòng và an nhiên từ bên trong, được xây dựng từ trải nghiệm, nỗ lực và những gì chúng ta chọn lựa trong cuộc sống hàng ngày. Như vậy, câu chuyện khuyến khích mỗi cá nhân phải chủ động tìm kiếm và tạo ra hạnh phúc cho chính mình. Hơn nữa, câu chuyện cũng gợi ý rằng hạnh phúc rất đa dạng và không có công thức chung cho mọi người. Mỗi người sẽ có những ước mơ, mong muốn và con đường riêng để đạt được hạnh phúc. Có người tìm thấy hạnh phúc trong công việc, có người tìm thấy nó trong tình yêu, bạn bè hay những niềm đam mê khác. Chính vì vậy, chúng ta cần tôn trọng và khuyến khích nhau trên hành trình tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình, chứ không nên áp đặt quan điểm hay tiêu chuẩn của bản thân cho người khác. Cuối cùng, câu chuyện còn nhắc nhở chúng ta rằng hạnh phúc không phải là đích đến mà là hành trình. Những nỗi đau, khó khăn và thử thách trong cuộc sống không thể tránh khỏi, nhưng chính những trải nghiệm ấy sẽ góp phần làm phong phú thêm cuộc sống của chúng ta. Hạnh phúc được xây dựng từ những giây phút bình yên, từ những nụ cười, từ những ký ức và từ những người mà ta yêu thương. Tóm lại, câu chuyện “Thượng đế và con người” không chỉ dừng lại ở việc phản ánh quá trình sáng tạo mà còn là một bài học sâu sắc về cách thức tạo dựng hạnh phúc. Hạnh phúc không phải là món quà ban tặng mà là một hành trình mà mỗi người phải tự đi tìm. Hãy sống với tâm thế chủ động và tìm kiếm hạnh phúc từ chính những điều giản dị xung quanh.