1:
Sai. Viện kiểm sát vẫn có thể tiến hành một số hoạt động điều tra bổ sung trong giai đoạn truy tố, đặc biệt trong trường hợp cần làm rõ thêm một số vấn đề liên quan đến vụ án. Tuy nhiên, phạm vi hoạt động điều tra trong giai đoạn này sẽ hạn chế hơn so với giai đoạn điều tra sơ bộ.
2
Đúng. Đây là một trong những trường hợp Viện kiểm sát phải trả hồ sơ để điều tra bổ sung theo quy định của pháp luật. Khi thiếu chứng cứ, việc truy tố sẽ không đảm bảo tính khách quan và chính xác, do đó cần điều tra thêm để thu thập đủ chứng cứ.
3.
Sai. Ngay cả khi có căn cứ cho thấy bị can phạm nhiều tội, Viện kiểm sát vẫn có thể trả hồ sơ để điều tra bổ sung nếu cần thiết để làm rõ thêm các tình tiết của vụ án, đảm bảo tính chính xác của cáo trạng.
4
Sai. Viện kiểm sát có thể trả hồ sơ để điều tra bổ sung nếu phát sinh vấn đề về tình trạng tâm thần của bị can, đặc biệt là khi có nhiều bị can và cần làm rõ tình trạng tâm thần của từng người.
5.
Sai. Viện kiểm sát không có quyền trục xuất bị can ra khỏi phòng khi đang trả lời cung. Việc làm này vi phạm quyền của bị can và có thể dẫn đến khiếu nại.
6.
Sai. Nếu thiếu chứng cứ, việc truy tố và xét xử có thể bị tòa án bác bỏ. Viện kiểm sát có nghĩa vụ phải thu thập đủ chứng cứ để chứng minh hành vi phạm tội của bị can trước khi đưa ra truy tố.
phần II. tự luận
1.
Tạm đình chỉ điều tra: Áp dụng trong giai đoạn điều tra, khi chưa có đủ căn cứ để truy tố hoặc cần thêm thời gian để điều tra làm rõ vụ án. Việc tạm đình chỉ nhằm mục đích thu thập thêm chứng cứ, làm rõ các tình tiết của vụ án.
Tạm đình chỉ vụ án: Áp dụng trong giai đoạn truy tố hoặc xét xử, khi có một số lý do khách quan khiến việc tiếp tục tố tụng không thể thực hiện được. Ví dụ: bị can chết, bị can mất tích, chứng cứ mới phát sinh, v.v.
Tạm đình chỉ điều tra: Có thể xảy ra khi Viện kiểm sát nhận thấy cần phải điều tra bổ sung để có đủ căn cứ truy tố.
Tạm đình chỉ vụ án: Ít xảy ra hơn, thường chỉ xảy ra trong trường hợp đặc biệt, ví dụ như bị can chết đột ngột trong quá trình xét xử.
2.
Khởi tố vụ án: Là quyết định của cơ quan có thẩm quyền (thường là Viện kiểm sát) nhằm xác định có dấu hiệu tội phạm xảy ra và tiến hành điều tra làm rõ. Khởi tố vụ án không nhắm vào một đối tượng cụ thể mà nhắm vào hành vi phạm tội.
Khởi tố bị can: Là quyết định của cơ quan có thẩm quyền nhằm xác định một người cụ thể có đủ căn cứ để xem là người phạm tội và tiến hành truy tố ra tòa. Khởi tố bị can là giai đoạn tiếp theo sau khi đã khởi tố vụ án.
3.
sự khác biệt:
Đối tượng: Hỏi cung nhắm vào người bị nghi ngờ phạm tội, còn lấy lời khai nhắm vào người làm chứng.
Quyền hạn: Người bị hỏi cung có ít quyền hạn hơn so với người làm chứng.
Mục đích: Cả hai hoạt động đều nhằm thu thập thông tin, chứng cứ, nhưng mục đích cuối cùng khác nhau. Hỏi cung nhằm xác định tội phạm, còn lấy lời khai nhằm làm rõ vụ án.