Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết bài văn trải nghiệm kể về người bà yêu quý của mình

Hãy viết bài văn trải nghiệm kể về người bà yêu quý của mình.Viết khoảng 3 mặt.
1 trả lời
Hỏi chi tiết
36
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Bài văn trải nghiệm về người bà yêu quý**

Khi nhắc đến những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời, hình ảnh người bà yêu quý luôn lấp lánh trong tâm trí tôi. Bà không chỉ là một người thân trong gia đình, mà còn là một người thầy, một người bạn, và là một người mang lại cho tôi nhiều bài học quý giá. Trong suốt thời thơ ấu, bà là người đứng sau lưng, dõi theo từng bước đi của tôi, chăm sóc và dạy cho tôi những điều tốt đẹp nhất.

Bà tôi tên là Nguyễn Thị Lan, năm nay bà đã hơn 70 tuổi. Bà có dáng người mảnh mai, nhưng trái tim bà thì rộng lớn vô bờ bến. Ngôi nhà của bà nằm ở một vùng quê yên bình, bao quanh là những cánh đồng xanh mướt và những hàng cây cao vút. Mỗi dịp hè, khi được về thăm bà, tôi luôn cảm nhận được không khí trong lành và sự bình yên nơi đây.

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất với bà là những buổi chiều hè, khi ánh nắng dịu nhẹ chiếu qua khung cửa sổ. Bà thường ngồi bên hiên nhà, dáng người gầy gò nhưng tràn đầy sức sống, vừa đan lát những chiếc rổ tre vừa kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. Giọng bà nhẹ nhàng, ấm áp như những làn gió hè, đôi khi lại vang lên những tiếng cười hài hước khiến tôi không thể nhịn được cười. Những câu chuyện bà kể không chỉ mang đến cho tôi niềm vui mà còn chứa đựng những bài học quý giá về lòng nhân ái, về tình yêu thương và về cuộc sống.

Bà là một người nấu ăn cực kỳ tài giỏi. Mỗi khi về thăm bà, món ăn mà tôi luôn mong đợi nhất chính là món bánh xèo. Bà mất rất nhiều thời gian để chuẩn bị từng nguyên liệu: gạo xay, tôm, thịt, rau sống. Bà thường bảo tôi lên bếp cùng bà, và đó là những khoảnh khắc vô cùng quý giá. Tôi học được từ bà không chỉ là cách làm bánh, mà còn là sự tỉ mỉ, cẩn thận trong từng công đoạn. Mỗi chiếc bánh xèo ra lò đều nóng hổi và thơm lừng, ăn kèm với nước mắm chua ngọt, ngon không thể cưỡng lại.

Không chỉ là những bữa ăn ngon, tình yêu và sự chăm sóc của bà dành cho tôi còn hiện diện qua từng câu nói động viên. Những lúc tôi gặp khó khăn trong học tập hay bị bạn bè trêu chọc, bà luôn là người an ủi, khích lệ tôi. Bà thường nói: "Cuộc đời sẽ có những lúc thử thách, nhưng con hãy luôn nhớ rằng con không đơn độc. Có bà đây, luôn ủng hộ con." Những câu nói ấy như là nguồn động lực vô tận, giúp tôi vững bước trên con đường học tập.

Tuy cuộc sống có nhiều khó khăn và bộn bề, nhưng bà vẫn luôn giữ một tinh thần lạc quan. Bà hay cười và yêu cuộc sống, điều đó đã truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều. Bà cũng không ngần ngại tham gia các hoạt động tại địa phương, từ những cuộc thi nấu ăn đến lễ hội văn hóa, bà luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý bởi sự nhiệt huyết và tấm lòng ấm áp của mình.

Thời gian trôi qua, tôi đã lớn lên và bước vào cuộc sống hiện đại, nhưng hình ảnh và bài học từ bà vẫn luôn theo tôi. Ngày trở lại thăm bà, thấy bà ngày càng yếu đi, tôi cảm thấy lòng mình đau xót. Tôi biết rằng khoảng thời gian bên bà không còn nhiều. Nhưng đối với tôi, bà vẫn mãi là người mà tôi yêu quý nhất, là nguồn động viên và là ánh sáng dẫn đường trong những lúc tôi lạc lối.

Bà là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Những kỷ niệm ngọt ngào bên bà sẽ mãi ở lại trong trái tim tôi, như những bông hoa nở rực rỡ trong khu vườn tuổi thơ. Tôi biết rằng không gì quý giá bằng tình yêu thương mà bà dành cho tôi, và tôi sẽ luôn giữ gìn và trân trọng những giá trị đó. Bà, người bà yêu quý của tôi, sẽ luôn là một phần quan trọng trong cuộc sống này, dù thời gian có trôi đi, lòng tôi vẫn mãi hướng về bà với tất cả tình yêu thương.
1
0
Thanh Lâm
11/10 18:17:41
+5đ tặng

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.

Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyện cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hy sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.

Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Hay mỗi buổi sáng bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà lấy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.

Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà

Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.

Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.

Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.

Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500K