LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Giải bài có thưởng!

Anh/ chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) so sánh, đánh giá hai đoạn trích sau:

II. VIẾT
Anh/ chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) so sánh, đánh giá hai đoạn trích sau:HAI LẦN CHẾT
(Lược dẫn: Dung là con thứ bốn trong gia đình bị sa sút kinh tế. Nàng lớn lên trong sự hờ hững, lạnh nhạt của gia đình. Rồi bị mẹ gả bán cho một nhà giàu để lấy mấy trăm đồng bạc.)
Khốn nạn cho Dung từ bé đến nay không phải làm công việc gì nặng nhọc, bây giờ phải tát nước, nhổ cỏ, làm lụng đầu tắt mặt tối suốt ngày. Đã thế lại không có người an ủi. Chồng nàng thì cả ngày thả diều, chả biết cái gì mà cũng không dám cãi lại bà cụ. Còn hai em chồng nàng thì ghê gớm lắm, thi nhau làm cho nàng bị mắng thêm.
Những lúc Dung cực nhọc quá, ngồi khóc thì bà mẹ chẳng lại đay nghiến:
- Làm đi chứ, đừng ngồi đấy mà sụt sịt đi cô. Nhà tôi không có người ăn chơi, không có người cả ngày ngồi ôm lấy chồng đâu.
Rồi bà kể thêm:
- Bây giờ là nhà người nhà tao rồi thì phải làm. Mấy trăm bạc dẫn cưới, chứ tao có lấy không đâu.
Dung chỉ khóc, không dám nói gì. Nàng đã viết ba bốn lá thư về kể nỗi khổ sở của nàng nhưng không thấy cha mẹ ở nhà trả lời.
(Lược dẫn: Dung ăn trộm tiền của mẹ chồng để trốn về nhà nhưng bị mẹ đẻ đay nghiến. Sáng hôm sau, mẹ chồng xuống tìm nàng).
 Bị khổ quá, nàng không khóc được nữa. Nàng không còn hi vọng ở nhà cha mẹ nữa. Nghĩ đến những lời đay nghiến, những nỗi hành hạ nàng phải sẽ chịu, Dung thấy lạnh người đi như bị sốt. Nàng hoa mắt lên, đầu óc rối bời, Dung ước ao cái chết như một sự thoát nợ.
Nàng không nhớ rõ gì. Ra đến sông lúc nào nàng cũng không biết. Như trong một giấc mơ, Dung lờ mờ thấy cái thành cầu, thấy dòng nước chảy. Trí nàng sắc lại khi nước lạnh đập vào mặt, nàng uất ức lịm đi, thấy máu đỏ trào lên, rồi một cái màng đen tối kéo đến che lấp cả.
Bỗng nàng mơ màng nghe thấy tiếng nhiều người, tiếng gọi tên nàng, một làn nước nóng đi vào cổ. Dung ú ở cựa mình muốn trả lời.
[...] Hai hôm sau, Dung mạnh khoẻ hẳn. Bà mẹ chồng vẫn chờ nàng, hỏi có vẻ gay gắt thêm:
- Cô định tự tử để gieo cái tiếng xấu cho tôi à? Nhưng đời nào, trời có mắt chứ đã dễ mà chết được. Thế bây giờ cô định thế nào? Định ở hay định về?
Dung buồn bã trả lời:
- Con xin về.
(Trích Hai lần chết, Tuyển tập Thạch Lam, NXB Văn học, 2008, tr. 75 - 84)
DÌ HẢO
- Nam Cao -
 
(Lược dẫn: Dì Hảo là con nuôi của bà tôi. Bố đẻ của dì chết đã lâu. Mẹ đẻ dì là bà xã Vận. Dù công việc buôn bán thuận lợi nhưng vì phải nuôi hai đứa con nheo nhóc cùng với đống nợ chồng chất nên bà để đì Hảo đi ở. Mới đầu về nhà mẹ nuôi, dì Hảo khóc ghê lắm nhưng rồi dì cũng quen dần và trở thành một người con gái rất ngoan đạo. Đến khi lấy chồng, dì dành cho chồng tất cả tình yêu thương nhưng chồng dì lại là một kẻ cờ bạc, rượu chè, vũ phu, không yêu dì.)
Hắn khinh dì là đứa con nuôi, còn hắn là con dòng cháu giống. Và tuy rằng nghèo xác, hắn nhất định không làm gì. Hắn lấy vợ để cho vợ nó nuôi. Dì Hảo cũng nghĩ đúng như thế ấy; dì làm mà nuôi hắn. Người vợ đảm đang ấy kiếm mỗi ngày được hai hào, dì ăn có năm xu. Còn một hào thì hắn dùng mà uống rượu. Và dì Hảo sung sướng lắm. Và gia đình vui vẻ lắm. Nhưng sự tai ác của ông trời bắt dì đẻ một đứa con.
Đứa con chết, mà dì thì tê liệt. Mỗi ngày ngồi là một ngày không có hai hào. Người chồng muốn đó là cái lỗi của người vợ vô phúc ấy.
Nhưng mới đầu hắn chỉ nghĩ thế thôi. Là vì nhờ ít tiền dành dụm, người ta vẫn có thể đủ cả cơm lẫn rượu. Nhưng rồi rượu phải bớt đi. Đến cả cơm cũng thế. Đến lúc ấy thì hắn không nhịn được nữa. Hắn chửi bâng quơ. Hắn chửi những nhà giàu, hắn chửi số kiếp hắn, và sau cùng thì chửi vợ. Ô! Hắn chửi nhiều lắm lắm, một bữa đói rượu rồi tình cờ có một bữa rượu say.Dì Hảo chẳng nói năng gì. Dì nghiến chặt răng để cho khỏi khóc nhưng mà dì cứ khóc. Chao ôi! Dì Hảo khóc. Dì khóc nức nở, khóc nấc lên, khóc như người ta thổ. Dì thổ ra nước mắt. Nhưng đã vội phí nước mắt làm gì nhiều đến thế. Vì dì còn phải khóc hơn thế nhiều, khi hắn chán chửi, bỏ nhà mà đi, bỏ dì bơ vơ, đau ốm, để tìm cơm rượu. Trách làm gì hắn, cái con người bắt buộc phải tàn nhẫn ấy? Hắn phải ăn, phải uống, phải vui thú, đó là đời của hắn. Dì Hảo què liệt không còn những cái ấy để mà cho. Không, dì có trách chi con người tàn nhẫn ấy. Cũng như dì đã không trách bà tôi đã làm ngơ không cấp đỡ cho dì. Bà tôi có còn giàu như trước nữa đâu? Người đã già ốm yếu, và khổ cực thay! Đã nghèo như lúc còn hăm hai. Cái cơ nghiệp người gây dựng, thầy tôi buôn bán thua lỗ, chúng tôi học hành tốn phí nhiều, đã tan tác đi theo gió bốn phương. Người chỉ có thể đem đến cho dì Hảo mỗi ngày một xu quà, và rất nhiều nước mắt. Và rất nhiều lời than thở.
(Trích Dì Hảo, Tuyển tập truyện ngắn Đôi mắt, Nam Cao, NXB Văn học, 2017)
Anh/ chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) so sánh, đánh giá hai đoạn trích sau:
0 trả lời
Hỏi chi tiết
177
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Hai đoạn trích "Hai lần chết" của Thạch Lam và "Dì Hảo" của Nam Cao đều phản ánh những nỗi khổ đau của nhân vật nữ trong xã hội phong kiến, nhưng mỗi tác phẩm lại mang một sắc thái và phương pháp thể hiện khác nhau. Cả hai tác giả đều khắc họa hình ảnh người phụ nữ bị áp bức, nhưng điểm khác biệt nằm trong bối cảnh, cách xây dựng nhân vật và tâm tư của họ.

Đoạn trích "Hai lần chết" tập trung vào nhân vật Dung, một cô gái trẻ bị gia đình gả bán và sống trong sự dày vò của cuộc sống làm dâu. Dung không chỉ gánh chịu nỗi khổ từ việc bị ép buộc làm việc nặng nhọc mà còn là sự tủi hờn khi không nhận được sự thông cảm từ chồng và mẹ chồng. Dung cảm thấy tuyệt vọng và bế tắc khi không thể cầu cứu cha mẹ. Cảm giác bị bỏ rơi, kinh hoàng trước cuộc sống tăm tối khiến nàng ước muốn cái chết như một lối thoát. Giấc mơ về cái chết của Dung thể hiện sự tuyệt vọng tột cùng và nỗi đau tinh thần sâu sắc. Dung không chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh mà còn là biểu tượng cho thế hệ phụ nữ chịu đựng trong xã hội đầy rẫy bất công.

Ngược lại, trong "Dì Hảo," Nam Cao miêu tả cuộc đời của dì Hảo, một người phụ nữ bị vỡ mộng khi phải sống với một người chồng cờ bạc, vũ phu. Dì Hảo thể hiện sự nhẫn nhịn và tần tảo trong cuộc sống, chịu đựng nỗi khổ tâm không chỉ do chồng mà còn vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Tác phẩm cho thấy sự cam chịu của dì Hảo, người luôn cố gắng sống tích cực và giữ gìn gia đình dù gặp nhiều khó khăn. Tuy dì đau lòng khi mất đi đứa con, nhưng lòng từ bi của dì vẫn chiếm ưu thế trong phản ứng của nàng. Điều này tạo nên một hình ảnh người phụ nữ tràn đầy sức sống, mặc dù có nhiều nỗi đau nhưng vẫn không từ bỏ tình yêu và trách nhiệm.

Cả hai nhân vật Dung và dì Hảo đều thể hiện sự chịu đựng và sức mạnh tiềm ẩn của người phụ nữ. Dung trong phút bế tắc đau đớn đến cực điểm, còn dì Hảo thì kiên cường, luôn tìm cách sống tốt cho dù cuộc đời có đối đãi tồi tệ. Sự khác biệt này không chỉ phản ánh chất liệu tinh thần của nhân vật mà còn gửi gắm thông điệp về sức mạnh tiềm ẩn của những người phụ nữ trong hoàn cảnh khó khăn.

Tóm lại, cả hai đoạn trích đều mang đến những trải nghiệm đau thương của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến, nhưng cách thể hiện và chiều sâu tâm lý nhân vật lại khác nhau. Thạch Lam với "Hai lần chết" thể hiện sự bi đát, tuyệt vọng, còn Nam Cao qua "Dì Hảo" lại khắc họa một tấm gương của lòng vị tha và đức hy sinh. Từ đó, cả hai tác phẩm cùng nhau vẽ nên bức tranh đa dạng và sinh động về số phận của người phụ nữ trong xã hội, phản ánh những nỗi khổ ở nhiều phương diện khác nhau.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 12 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư