Trong sáu dòng thơ cuối của bài thơ "Khói bếp chiều ba mươi," Nguyễn Trọng Hoàn tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc về khung cảnh gia đình trong ngày cuối năm. Hình ảnh "khói bếp" hiện lên ấm áp, gợi nhớ không khí sum vầy của những bữa cơm gia đình. Khói không chỉ là chất liệu thực tế mà còn biểu trưng cho những kỷ niệm, những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống hàng ngày. Qua đó, tác giả khắc họa sâu sắc tâm tư của con người trước khoảnh khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Những dòng thơ ấy còn thể hiện nỗi nhớ quê hương, gia đình khi tác giả hướng về quá khứ, về nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp. Sự giao thoa giữa thời gian và không gian, giữa hiện tại và quá khứ đã tạo nên một cảm giác trĩu nặng nhưng cũng đầy hy vọng. Cuối cùng, câu thơ khép lại với nỗi niềm trường tồn của tình cảm gia đình, là thông điệp về sự kết nối, yêu thương và tôn vinh giá trị của quê hương trong mỗi tâm hồn con người. Tất cả hòa quyện tạo nên một bản nhạc du dương về những điều giản dị mà quý giá trong cuộc sống.