Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nghị luận (600 chữ) phân tích đoạn thơ sau

Viết bài văn nghị luận (600 chữ) phân tích đoạn thơ sau:

Bác Dương thôi đã thôi rồi, Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.

Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước, Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau; Kinh yêu từ trước đến sau,

Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời?

Cũng có lúc chơi nơi dặm khách, Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo;

Có khi từng gác cheo leo, Thủ vui con hát lựa chiều cẩm xoang.

Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp, Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân.

Có khi bàn soạn câu văn, Biết bao đông bích, điển phần trước sau...

(Khóc Dương Khuê - Nguyễn Khuyến)
1 trả lời
Hỏi chi tiết
196
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Phân tích đoạn thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến**

Nguyễn Khuyến, một trong những nhà thơ lớn của văn học Việt Nam thế kỷ XIX, nổi tiếng với những bài thơ mang đậm tâm tư trữ tình và tình yêu quê hương đất nước. Trong bài thơ “Khóc Dương Khuê”, ông đã thể hiện nỗi buồn sâu sắc trước sự ra đi của người bạn thân. Đoạn thơ mở đầu bằng câu thơ “Bác Dương thôi đã thôi rồi, / Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta”, ngay lập tức tạo nên bầu không khí u ám và nặng nề. Cảm xúc buồn bã hiện lên rõ nét qua hình ảnh “nước mây man mác”, biểu trưng cho nỗi cô đơn, trống trải trong tâm hồn tác giả.

Câu thơ đầu tiên đã dẫn dắt người đọc vào không gian tâm trạng của Nguyễn Khuyến, nơi mà nỗi nhớ nhung về người bạn quá cố khiến lòng ông trĩu nặng. Các từ láy “man mác” và “ngậm ngùi” không chỉ thể hiện nỗi buồn sâu sắc mà còn gợi nhớ về những kỷ niệm đẹp giữa hai người. Hình ảnh “nước mây” ở đây không chỉ đơn thuần là cảnh vật thiên nhiên, mà còn phản ánh tâm trạng tê tái, nghẹn ngào của nhân vật trữ tình khi nhớ về người bạn yêu quý.

Tiếp theo, tác giả đã khéo léo điểm lại những kỷ niệm đẹp giữa hai người trong những câu thơ sau: “Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước, / Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau”. Hình ảnh “đăng khoa” gợi nhớ về những ngày tháng đầu tiên bước vào đời, thời điểm mà mọi thứ vẫn còn tươi đẹp, tràn đầy hy vọng. Đây không chỉ là một dấu ấn trong con đường học vấn mà còn là dấu ấn trong tình bạn cao đẹp giữa Nguyễn Khuyến và Dương Khuê. Hình ảnh “sớm hôm” tạo nên giả thiết về sự gắn bó keo sơn, không chỉ trong học tập mà còn trong cuộc sống thường nhật.

Những câu thơ tiếp theo miêu tả những hoạt động cùng nhau của hai người, với những chi tiết sống động và gần gũi: “Cũng có lúc chơi nơi dặm khách, / Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo”. Tiếng suối róc rách, hình ảnh dặm khách, cùng với những hoạt động như hát hò hay cùng nhậu rượu, đã tạo nên bức tranh tươi sáng về tình bạn. Những chi tiết này không chỉ làm tăng thêm sự gắn bó mà còn thể hiện những phút giây thư thái, vui vẻ mà họ đã trải qua. Từ đó, nỗi đau khi một người ra đi càng thêm sâu sắc, vì những kỷ niệm đẹp đã không còn nữa.

Nguyễn Khuyến tiếp tục nhắc đến những khoảnh khắc đáng nhớ trong quan hệ bạn bè: “Có khi bàn soạn câu văn, / Biết bao đông bích, điển phần trước sau…”. Những câu văn, câu thơ không chỉ khắc ghi lại những gì họ đã cùng nhau trải qua mà còn thể hiện sự trân trọng đối với cảm xúc, tri thức mà họ đã chia sẻ trong suốt cuộc đời. Câu thơ thể hiện sự giao thoa giữa tâm hồn của hai nhà thông thái, những mối liên hệ văn chương tinh tế cũng là sợi dây gắn kết họ lại với nhau.

Qua đoạn thơ, Nguyễn Khuyến đã thể hiện được một cách sâu sắc nỗi buồn của mình và cảm xúc về mất mát. Tình bạn, tình yêu và những kỷ niệm trân quý được tái hiện sống động qua từng hình ảnh, câu chữ. Đoạn thơ không chỉ là một nỗi đau riêng của tác giả mà còn là tiếng lòng của những ai đã từng trải qua mất mát trong tình bạn, giá trị của tình thân mà con người phải trân trọng trong suốt cuộc đời mình.
0
0
hải đăng đặng
03/11 08:46:42
+5đ tặng

Bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm xúc động và chân thành, thể hiện sâu sắc tình bạn tri âm, tri kỷ giữa ông và Dương Khuê. Đoạn thơ sau đây, nằm ở phần đầu bài thơ, thể hiện nỗi đau khôn nguôi của Nguyễn Khuyến khi mất đi người bạn tri kỷ:

“Bác Dương thôi đã thôi rồi,
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.
Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước,
Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau;
Kinh luân đã sẵn sở cầu,
Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời?”

Đoạn thơ mở đầu bằng tiếng khóc thương bi ai của Nguyễn Khuyến khi hay tin bạn mất. Câu thơ đầu tiên, với âm điệu chậm rãi, da diết, chứa đựng sự nuối tiếc và hụt hẫng: “Bác Dương thôi đã thôi rồi.” Từ "thôi" được lặp lại hai lần, nhấn mạnh sự mất mát không thể vãn hồi và tạo nên cảm giác trống trải, đau buồn trong lòng người ở lại. Cụm từ "nước mây man mác" gợi lên không gian rộng lớn nhưng lại tĩnh lặng, mờ mịt như chính nỗi buồn bao trùm tâm hồn nhà thơ. Hình ảnh này thể hiện nỗi đau không chỉ riêng Nguyễn Khuyến mà còn là nỗi buồn của cả không gian, như thể đất trời cũng chia sẻ cùng ông.

Bên cạnh đó, những kỷ niệm thân thiết từ ngày hai người còn trẻ được Nguyễn Khuyến nhớ lại với một niềm hoài niệm khôn nguôi: "Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước, Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau." Đây là những tháng ngày hai người cùng nhau học tập, thi cử, cùng chia sẻ ước mơ và lý tưởng. "Kinh luân đã sẵn sở cầu" gợi lên hình ảnh hai người bạn đồng hành, gắn bó với nhau qua những thử thách tri thức và trách nhiệm xã hội, không chỉ là bạn học mà còn là bạn tâm giao trong đường đời. Tình bạn ấy khác gì duyên trời, là sự sắp đặt tự nhiên, tình cờ nhưng bền chặt như một định mệnh.

Phần tiếp theo của đoạn thơ, Nguyễn Khuyến nhắc lại những kỷ niệm đã qua, những khoảnh khắc vui vẻ cùng nhau trong cuộc sống: "Cũng có lúc chơi nơi dặm khách,
Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo;
Có khi từng gác cheo leo,
Thủ vui con hát lựa chiều cẩm xoang.

Các hình ảnh "tiếng suối róc rách," "lưng đèo," "gác cheo leo" hay "con hát" gợi lên một không gian thanh bình, thơ mộng, nơi họ cùng nhau thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên và nghệ thuật. Những phút giây ấy không chỉ là sự vui chơi thông thường mà là sự đồng cảm trong tâm hồn, là những kỷ niệm sâu sắc mà không ai có thể thay thế. Cùng nhau họ đắm chìm trong cảnh sắc, cùng nhau tận hưởng âm nhạc và cuộc sống, đó là một phần rất đẹp trong tình bạn tri âm.

Tác giả cũng nhắc đến những cuộc chuyện trò thân mật, cùng nhâm nhi chén rượu quỳnh tương, bàn luận về văn chương và đạo lý: "Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp,
Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân.

Có khi bàn soạn câu văn,
Biết bao đông bích, điển phần trước sau...”*

Những hình ảnh này thể hiện sự đồng điệu trong tri thức và tâm hồn giữa hai người bạn. Họ không chỉ cùng nhau thưởng thức rượu ngon mà còn cùng chia sẻ những câu văn, những kiến thức học vấn. Nguyễn Khuyến và Dương Khuê đã trải qua những cuộc chuyện trò thâu đêm, cùng nhau “điển phần trước sau” tức là chia sẻ kiến thức văn học, lịch sử, bồi đắp thêm cho nhau những tri thức sâu sắc.

Đoạn thơ trong "Khóc Dương Khuê" không chỉ đơn thuần là những dòng thơ tả kỷ niệm mà còn là tiếng lòng của Nguyễn Khuyến trước sự mất mát. Mỗi câu thơ, mỗi hình ảnh đều bộc lộ một tình bạn chân thành, trong sáng và sâu sắc, gắn bó như người tri âm, tri kỷ. Tình bạn ấy không đơn giản chỉ là niềm vui khi có nhau, mà còn là nỗi buồn, sự hụt hẫng khi một trong hai người ra đi. Bài thơ khắc họa rõ nét tình bạn tri âm giữa Nguyễn Khuyến và Dương Khuê, đồng thời gợi lên vẻ đẹp nhân văn trong tình bạn, một giá trị cao đẹp mà con người luôn hướng tới.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư