Bà Niệm trong đoạn trích "Tuổi thơ dữ dội" của Phùng Quán hiện lên là hình ảnh người phụ nữ tần tảo, giàu đức hy sinh, là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cậu bé "tôi". Không có những lời lẽ hoa mỹ, tình thương của bà được thể hiện qua hành động cụ thể, giản dị mà thấm đẫm tình người. Bà chăm lo cho cậu bé từ những việc nhỏ nhất: nấu cơm, giặt giũ, vá áo, thậm chí cả việc cõng cậu trên lưng khi cậu bị ốm. Sự bao dung của bà được thể hiện rõ nét trong cách bà đối xử với cậu bé nghịch ngợm, quậy phá. Dù bị cậu gây ra biết bao nhiêu phiền toái, bà vẫn luôn tha thứ, không hề quát mắng hay đánh đập. Tình yêu thương của bà không chỉ dành riêng cho cậu bé mà còn mở rộng ra với những đứa trẻ khác trong xóm. Hình ảnh bà Niệm với tấm lòng nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác góp phần làm nên bức tranh tuổi thơ đầy màu sắc của tác giả. Qua nhân vật bà Niệm, Phùng Quán đã khắc họa thành công hình ảnh người phụ nữ Việt Nam truyền thống, giàu lòng nhân ái và đức hy sinh, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Bà là biểu tượng của sự ấm áp, che chở, là nguồn cội nuôi dưỡng tâm hồn non trẻ của cậu bé, góp phần làm nên một tuổi thơ dù dữ dội nhưng vẫn đầy ắp tình thương.