Trong câu thơ cuối "Nghĩ rằng đồ thật, hoá đồ chơi!", từ "đồ chơi" mà Nguyễn Khuyến nói đến mang ý nghĩa châm biếm, thể hiện sự nhận thức về sự phù phiếm và hư ảo của danh vọng và địa vị. Nhà thơ nhận ra rằng những thứ mà ông từng coi trọng và theo đuổi, như chức tước và danh hiệu, thực chất chỉ là những thứ vô nghĩa, giống như đồ chơi trẻ con, không có giá trị thực sự.
Các bài học sâu sắc rút ra từ bài thơ:
1. Danh vọng và địa vị không phải là giá trị thực sự: Nguyễn Khuyến nhận ra rằng những thứ ông từng theo đuổi chỉ là phù phiếm và không mang lại hạnh phúc hay sự thỏa mãn thực sự.
2. Sự tỉnh ngộ và nhận thức về giá trị cuộc sống: Bài thơ khuyến khích chúng ta suy ngẫm về những giá trị thực sự trong cuộc sống, không nên chạy theo những thứ hư ảo và phù phiếm.
3. Tính châm biếm và phê phán xã hội: Nguyễn Khuyến sử dụng giọng điệu châm biếm để phê phán xã hội trọng danh vọng và địa vị, đồng thời thể hiện sự thất vọng của mình.
Đoạn văn trình bày suy nghĩ về tâm sự của Nguyễn Khuyến trong tác phẩm:
Nguyễn Khuyến, qua bài thơ "Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai", đã bộc lộ tâm sự sâu sắc về sự phù phiếm của danh vọng và địa vị. Ông nhận ra rằng những thứ mà ông từng coi trọng, như chức tước và danh hiệu, thực chất chỉ là những thứ vô nghĩa, giống như đồ chơi trẻ con. Câu thơ cuối "Nghĩ rằng đồ thật, hoá đồ chơi!" thể hiện sự tỉnh ngộ của nhà thơ về giá trị thực sự của cuộc sống. Ông châm biếm và phê phán xã hội trọng danh vọng, đồng thời thể hiện sự thất vọng và chán chường của mình. Qua đó, Nguyễn Khuyến khuyến khích chúng ta suy ngẫm về những giá trị thực sự, không nên chạy theo những thứ hư ảo và phù phiếm. Bài thơ là một lời nhắc nhở về sự tỉnh ngộ và nhận thức đúng đắn về cuộc sống, giúp chúng ta tìm thấy hạnh phúc và sự thỏa mãn thực sự từ những giá trị chân chính.