Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Lê-ô-nốp từng khẳng định: Không có tiếng nói riêng, không mang lại những điều mới mẻ cho văn chương mà chỉ biết dậm theo đường mòn thì tác phẩm nghệ thuật sẽ chết. Anh/Chị hãy viết bài văn nghị luận so sánh, đánh giá tiếng nói riêng, những điều mới mẻ của các nhà văn qua hình tượng nhân vật Lượm trong truyện ngắn Đất mồ của Nguyễn Khải và hình tượng nhân vật Tâm trong truyện ngắn Cỏ hàn xén của Thạch Lam

----- Nội dung ảnh -----
Lê-ô-nốp từng khẳng định: Không có tiếng nói riêng, không mang lại những điều mới mẻ cho văn chương mà chỉ biết dậm theo đường mòn thì tác phẩm nghệ thuật sẽ chết.

Anh/Chị hãy viết bài văn nghị luận so sánh, đánh giá tiếng nói riêng, những điều mới mẻ của các nhà văn qua hình tượng nhân vật Lượm trong truyện ngắn Đất mồ của Nguyễn Khải và hình tượng nhân vật Tâm trong truyện ngắn Cỏ hàn xén của Thạch Lam.
2 trả lời
Hỏi chi tiết
9
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Bài văn nghị luận so sánh hình tượng nhân vật Lượm trong "Đất mồ" của Nguyễn Khải và nhân vật Tâm trong "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam

Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, các nhà văn không chỉ là người sáng tác mà còn là những người phản ánh hiện thực xã hội qua tiếng nói nghệ thuật riêng. Lê-ô-nốp từng khẳng định rằng không có tiếng nói riêng sẽ dẫn đến cái chết của tác phẩm nghệ thuật. Qua hai tác phẩm "Đất mồ" của Nguyễn Khải và "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam, chúng ta có thể thấy rõ tiếng nói riêng và những điều mới mẻ mà các tác giả đã mang lại thông qua việc xây dựng hình tượng nhân vật Lượm và Tâm.

**1. Hình tượng nhân vật Lượm trong "Đất mồ":**

Lượm là một cậu bé bụi đời, biểu tượng cho lớp trẻ trong xã hội hậu chiến. Hình tượng cậu bé không chỉ là sự đại diện cho những đứa trẻ mồ côi, mà còn là tiếng nói phản ánh sự bất công và nỗi đau của người dân sau chiến tranh. Với Lượm, Nguyễn Khải đã thể hiện một trong những vấn đề nhức nhối của xã hội: số phận của trẻ em trong hoàn cảnh chiến tranh.

Cách miêu tả nội tâm của Lượm và hành trình tìm kiếm bản thân của cậu giúp người đọc cảm nhận được sự phức tạp trong tâm hồn trẻ thơ, từ sự ngây thơ, trong sáng cho đến những giằng xé về sự sống, cái chết. Qua đó, tác giả không chỉ mang đến cho nhân vật một tiếng nói riêng mà còn khắc họa một chân dung sống động từ những điều giản dị nhất.

**2. Hình tượng nhân vật Tâm trong "Cỏ hàn xén":**

Ngược lại với Lượm, nhân vật Tâm trong "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam đại diện cho một tâm hồn nhạy cảm, yêu thiên nhiên và có sự trăn trở về cuộc sống xung quanh. Tâm không chỉ thể hiện cái đẹp trong cảm nhận mà còn là cầu nối giữa con người với môi trường tự nhiên. Tâm sống và làm việc với sự ý thức về thiên nhiên, và những chi tiết miêu tả cuộc sống của nhân vật gợi lên những suy tư sâu sắc về nhân cách con người và vị trí của họ trong xã hội.

Hình ảnh cỏ hàn xén không chỉ là biểu tượng cho sự giản dị trong đời sống mà còn gợi lên nỗi nhớ quê hương, tình yêu với đời sống bình thường. Qua nhân vật Tâm, Thạch Lam đã thể hiện một tiếng nói đầy chất thơ, mang lại những điều mới mẻ cho văn chương khi tái hiện cuộc sống một cách chân thực và sinh động.

**3. So sánh và đánh giá:**

Dù Lượm và Tâm là hai nhân vật khác nhau về hoàn cảnh và số phận, nhưng cả hai đều mang trong mình tiếng nói riêng và cái đẹp trong tâm hồn. Lượm là hình ảnh tiêu biểu phản ánh hiện thực nghiệt ngã của xã hội sau chiến tranh, trong khi Tâm lại là biểu tượng của sự nhạy cảm và tình yêu thiên nhiên.

Cả hai tác giả đều không chỉ dừng lại ở việc tạo ra những nhân vật mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc sống. Nguyễn Khải thông qua hình tượng Lượm đã phản ánh sự bi đát của một thế hệ, trong khi Thạch Lam với Tâm lại tôn vinh vẻ đẹp giản dị, ấm áp của cuộc sống thường nhật.

### Kết luận:

Tiếng nói riêng và những điều mới mẻ trong văn chương hiện đại Việt Nam chính là sự kết hợp tuyệt vời giữa cái đẹp và cái thật. Qua hình tượng nhân vật, các nhà văn đã mang lại cho văn học Việt Nam những góc nhìn đa dạng về thực tại sống động, đồng thời khẳng định giá trị nhân văn sâu sắc trong từng tác phẩm. Lê-ô-nốp đã đúng khi nhấn mạnh tầm quan trọng của tiếng nói nghệ thuật; đó chính là linh hồn sống động giúp tác phẩm vượt qua thử thách thời gian.
0
0
+5đ tặng
  1. Lê-ô-nốp đã từng khẳng định rằng: "Không có tiếng nói riêng, không mang lại những điều mới mẻ cho văn chương mà chỉ biết dậm theo đường mòn thì tác phẩm nghệ thuật sẽ chết." Những lời này gợi lên một vấn đề quan trọng trong nghệ thuật viết văn: đó là việc tạo ra tiếng nói riêng và những điều mới mẻ để tác phẩm không bị hòa lẫn vào đám đông. Trong văn học Việt Nam, Nguyễn Khải và Thạch Lam là hai nhà văn nổi bật, mỗi người có một phong cách và cách thể hiện đặc trưng. Qua hình tượng nhân vật Lượm trong "Đất mồ" của Nguyễn Khải và Tâm trong "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam, chúng ta có thể thấy rõ tiếng nói riêng của từng tác giả, cũng như những điều mới mẻ mà họ mang lại cho văn chương.

    Đầu tiên, hình tượng nhân vật Lượm trong "Đất mồ" của Nguyễn Khải thể hiện một tiếng nói mới mẻ về cuộc sống con người trong thời kỳ hậu chiến. Lượm là một người lính trẻ, trong cuộc sống đầy khó khăn và đau thương của một thế hệ chịu nhiều tổn thất, nhưng anh vẫn giữ được sự lạc quan và niềm tin vào cuộc sống. Lượm không phải là một người anh hùng chiến đấu với kẻ thù, mà là một người chiến sĩ bình thường, với những khát vọng nhỏ nhoi nhưng chân thành. Nguyễn Khải đã khéo léo miêu tả nhân vật này không chỉ qua hành động, mà còn qua những suy nghĩ, cảm xúc nội tâm. Hình ảnh Lượm, với sự mộc mạc nhưng thấm đẫm tình người, chính là một phát hiện mới về con người trong những thời khắc đau buồn và bất ổn. Từ nhân vật Lượm, tác giả gửi gắm thông điệp về sự kiên cường, bền bỉ trong những hoàn cảnh khó khăn, mà không cần phải có những hành động vĩ đại. Đây chính là cách Nguyễn Khải mang lại điều mới mẻ cho văn học, khi khai thác những khía cạnh rất đời thường nhưng đầy giá trị nhân văn.

    Ngược lại, nhân vật Tâm trong "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam lại phản ánh một khía cạnh khác của đời sống con người: sự tĩnh lặng, êm đềm của một làng quê trong những ngày tháng chán chường, nghèo khổ. Tâm, một chàng trai trẻ, là biểu tượng của những con người chăm chỉ, cần mẫn làm việc trong một môi trường khắc nghiệt. Cùng với sự lặng lẽ của mình, Tâm sống một cuộc sống tưởng chừng như đơn điệu và thiếu sự nổi bật, nhưng chính sự hiện diện của anh trong những tình huống rất nhỏ, rất đời thường lại làm nổi bật lên được vẻ đẹp trong những gì giản dị và chân thật nhất của cuộc sống. Thạch Lam thông qua nhân vật Tâm khắc họa một cái nhìn sâu sắc về những con người sống trong thầm lặng, gắn bó với công việc và có những ước mơ, dù nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Hình tượng Tâm không hề có sự kêu gọi cách mạng hay hành động vĩ đại, mà chỉ là một hình ảnh tượng trưng cho những giá trị nhân văn đơn sơ nhưng vững bền, chính là sự phản ánh tình yêu thương đối với cuộc sống bình dị và sức mạnh của sự hi sinh thầm lặng.

    Qua hai nhân vật Lượm và Tâm, ta thấy được sự khác biệt rõ rệt trong tiếng nói riêng của Nguyễn Khải và Thạch Lam. Nguyễn Khải mang đến một cái nhìn tươi mới về con người thời hậu chiến, với những cá nhân có khát vọng sống mạnh mẽ trong hoàn cảnh khó khăn. Còn Thạch Lam lại tập trung vào việc khắc họa cuộc sống của những con người bình dị, thầm lặng nhưng vô cùng sâu sắc. Dù khác biệt về chủ đề và cách tiếp cận, nhưng cả hai tác giả đều thành công trong việc mang đến những điều mới mẻ cho văn chương, qua việc khắc họa những nhân vật rất thật, rất đời thường nhưng đầy ẩn ý về cuộc sống.

    Tóm lại, qua hai hình tượng nhân vật Lượm và Tâm, chúng ta có thể thấy rõ tiếng nói riêng của từng nhà văn, những điều mới mẻ mà họ mang lại cho văn học. Nguyễn Khải với nhân vật Lượm đã thể hiện sự lạc quan, bền bỉ của con người trong gian khó, trong khi Thạch Lam với nhân vật Tâm lại mang đến một cái nhìn nhẹ nhàng, sâu sắc về những con người bình dị nhưng đầy ý nghĩa. Cả hai tác giả đều tạo ra những tác phẩm không chỉ phản ánh cuộc sống mà còn mang lại những bài học nhân văn sâu sắc.






     

 




 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Jiro
hôm qua
+4đ tặng

Trong văn học, tiếng nói riêng của mỗi nhà văn là yếu tố quan trọng tạo nên sự độc đáo và mới mẻ trong tác phẩm. Điều này thể hiện rõ qua những nhân vật mà họ xây dựng, qua cách họ phản ánh cuộc sống, cũng như những tư tưởng, thông điệp mà họ muốn gửi gắm đến độc giả. Lê-ô-nốp đã từng khẳng định rằng nếu không có tiếng nói riêng và không mang lại những điều mới mẻ cho văn chương, tác phẩm nghệ thuật sẽ "chết". Nhìn từ góc độ này, chúng ta có thể so sánh hai hình tượng nhân vật nổi bật trong hai tác phẩm: Lượm trong "Đất mồ" của Nguyễn Khải và Tâm trong "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam. Cả hai nhân vật đều mang những đặc điểm riêng, góp phần tạo nên sự mới mẻ trong văn chương, đồng thời phản ánh những góc khuất của xã hội và con người.

Lượm trong "Đất mồ" của Nguyễn Khải là một nhân vật đại diện cho sự khắc khoải và khổ đau của những con người sống trong thời chiến. Lượm là một cậu bé nghèo, mồ côi cha mẹ, phải tự lập trong một thế giới khắc nghiệt, nơi sự sống và cái chết luôn cận kề. Tuy nhiên, trái ngược với hình ảnh bi thương, Lượm lại mang trong mình một sức sống mãnh liệt. Cậu luôn nỗ lực vượt qua khó khăn, khổ cực, có một tinh thần lạc quan và tự tin vào bản thân, dù hoàn cảnh không thuận lợi. Hình ảnh Lượm trong truyện không chỉ là một cậu bé yêu đời, mà còn là biểu tượng của sự hy sinh, của thế hệ trẻ trong chiến tranh. Nguyễn Khải đã xây dựng nhân vật này với tiếng nói riêng đầy mạnh mẽ, thể hiện qua sự đấu tranh nội tâm của Lượm, cũng như những lựa chọn trong cuộc sống dù nghèo khó và đầy thử thách. Lượm là nhân vật mang lại sự tươi mới cho văn chương, bởi qua hình ảnh của cậu, Nguyễn Khải đã phản ánh sự khắc nghiệt của chiến tranh nhưng cũng không thiếu đi những giá trị nhân văn sâu sắc. Nhân vật Lượm có thể coi là một biểu tượng của hy vọng, niềm tin vào tương lai, một nguồn động viên cho những ai phải chịu đựng đau thương trong hoàn cảnh chiến tranh.

Trong khi đó, Tâm trong "Cỏ hàn xén" của Thạch Lam lại là một nhân vật có phần trầm lặng hơn, nhưng cũng mang đậm dấu ấn của sự đặc biệt và mới mẻ trong cách khai thác tâm lý nhân vật. Tâm là một người nông dân sống trong một làng quê nghèo, với công việc vất vả, đơn điệu là xén cỏ. Tuy cuộc sống của Tâm không có gì nổi bật, nhưng qua hình ảnh của anh, Thạch Lam đã khéo léo vẽ nên bức tranh đầy xúc động về nỗi buồn của con người trong cuộc sống hàng ngày. Tâm không có những đột phá mạnh mẽ như Lượm, nhưng anh lại có những suy tư sâu sắc về cuộc sống, về những giá trị giản dị của con người. Tâm là hình mẫu của những con người nghèo khó, nhưng trong sự nghèo khó ấy lại ẩn chứa những tình cảm chân thành, giản dị mà cao quý. Nhân vật này không hề kêu gọi sự thay đổi hay cách mạng, mà chỉ tìm cách hòa nhập, chấp nhận và tồn tại trong một thế giới đầy biến động. Thạch Lam đã thể hiện sự mới mẻ qua cách ông khám phá những yếu tố nhỏ nhặt trong cuộc sống con người, không hề phóng đại hay cách điệu hóa, mà thay vào đó là sự tĩnh lặng, bình dị nhưng sâu sắc. Tâm, qua cách nhìn nhận về cuộc sống, phản ánh được tâm trạng và nỗi niềm của những con người nhỏ bé, đôi khi bị xã hội lãng quên, nhưng lại là linh hồn của nền văn hóa dân tộc.

So sánh hai nhân vật Lượm và Tâm, ta thấy rằng cả hai đều mang những đặc điểm riêng biệt, nhưng đồng thời đều thể hiện những đặc trưng sâu sắc của nhân vật trong văn học hiện đại. Lượm của Nguyễn Khải đại diện cho sức sống mãnh liệt, sự dấn thân trong hoàn cảnh khắc nghiệt, còn Tâm của Thạch Lam lại là hình ảnh của con người bình dị, sống chậm rãi và hướng nội. Tuy mỗi nhân vật có một tiếng nói riêng, nhưng đều thể hiện được sự đặc sắc trong cách mà các nhà văn khai thác con người và xã hội qua những số phận nhỏ bé.

Tiếng nói riêng của Nguyễn Khải và Thạch Lam thể hiện rõ qua cách mà họ xây dựng hình tượng nhân vật. Nguyễn Khải tạo ra một nhân vật như Lượm để phản ánh sức mạnh của tuổi trẻ, của tinh thần lạc quan trong chiến tranh, còn Thạch Lam với Tâm lại chú trọng đến chiều sâu tâm hồn, sự yên lặng và tự cảm nhận của con người trong cuộc sống thường nhật. Những điều mới mẻ mà cả hai tác giả mang lại không chỉ nằm ở việc khai thác chủ đề, mà còn ở cách họ tạo dựng nhân vật, những nhân vật mang trong mình những ý nghĩa nhân văn sâu sắc.

Kết luận, qua hai hình tượng nhân vật Lượm và Tâm, ta có thể thấy rằng mỗi nhà văn đều có tiếng nói riêng, và chính những tiếng nói này đã góp phần làm phong phú thêm bức tranh văn học Việt Nam. Lê-ô-nốp đã đúng khi nói rằng, chỉ có những tác phẩm mang lại những điều mới mẻ và có tiếng nói riêng mới có thể tồn tại và phát triển. Lượm và Tâm chính là minh chứng cho sự độc đáo và sáng tạo trong văn học, giúp ta hiểu thêm về cuộc sống, con người và những giá trị vô hình của xã hội.


 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 12 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k