Đoạn thơ thể hiện những xúc cảm sâu sắc về tình yêu, đem đến cho người đọc một cái nhìn vừa gần gũi vừa triết lý. Cấu tứ của đoạn thơ được chia thành ba phần rõ rệt. Phần đầu mở đầu với ý nghĩ "điều đã cũ", nhấn mạnh rằng tình yêu có thể trở nên bình thường, nhưng vẫn mang lại niềm vui và sự gắn bó giữa những người xa lạ. Điều này thể hiện sự bình thản, chấp nhận của người phụ nữ trước tình yêu.
Phần giữa của đoạn thơ chuyển từ những suy nghĩ trừu tượng sang những hình ảnh cụ thể: "chiếc áo trên tường", "trang sách", "chùm hoa mở cánh". Những hình ảnh này tượng trưng cho những điều giản dị, gần gũi, gợi lên cảm giác ấm áp và đầy sức sống. Từ đó, tình yêu trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người, mang lại niềm vui và sự hiện hữu.
Ở phần cuối khổ thơ, tác giả khẳng định tình yêu không chỉ là cảm xúc mà còn là nguồn gốc của khát vọng và lòng tốt. Tình yêu được so sánh với "bóng rợp" và "trái cây thơm", gợi mở ý tưởng về sự bao bọc, che chở và nuôi dưỡng tâm hồn. Tất cả những hình ảnh này đều gợi lên một cảm nhận về tình yêu như một sức mạnh sống động và cần thiết, giúp con người trở nên hoàn thiện hơn.