3.1. Thể thơ
Mở rộng các thể thơ truyền thống: Xuân Diệu không chỉ sử dụng các thể thơ truyền thống như thơ lục bát, song thất lục bát mà còn mạnh dạn sáng tạo, kết hợp các thể thơ khác nhau để tạo ra những hình thức mới mẻ, độc đáo. Ông đã thử nghiệm nhiều thể thơ tự do, phá vỡ các khuôn khổ truyền thống về số câu, số chữ trong một câu thơ, tạo nên những âm điệu và nhịp điệu mới lạ.
Sử dụng các hình thức thơ mới: Xuân Diệu đã giới thiệu nhiều hình thức thơ mới vào thơ ca Việt Nam như thơ tự do, thơ siêu thực, thơ tượng trưng. Ông đã mượn và biến tấu những hình thức thơ này để tạo ra những tác phẩm mang đậm dấu ấn cá nhân.
3.2. Ngôn ngữ thơ
Ngôn ngữ hiện đại, giàu hình ảnh: Xuân Diệu đã sử dụng một ngôn ngữ hiện đại, giàu hình ảnh, giàu cảm xúc. Ông đã đưa vào thơ những từ ngữ, hình ảnh mới mẻ, sinh động, tạo nên những bức tranh thơ sống động, đầy màu sắc.
Ngôn ngữ âm nhạc: Thơ của Xuân Diệu có âm nhạc rất đặc biệt. Ông sử dụng các biện pháp tu từ như điệp ngữ, đối lập, ẩn dụ, hoán dụ để tạo nên những âm hưởng, giai điệu độc đáo, gây ấn tượng mạnh với người đọc.
Ngôn ngữ tâm lý: Xuân Diệu đã khai thác sâu sắc thế giới nội tâm của con người, đặc biệt là những cảm xúc mãnh liệt, những khát vọng sống mãnh liệt. Ngôn ngữ thơ của ông trở thành phương tiện để bộc lộ những tâm trạng phức tạp, những suy nghĩ sâu sắc của con người.
Ngôn ngữ gợi cảm: Thơ của Xuân Diệu luôn tràn đầy sức sống, sự gợi cảm. Ông đã sử dụng những hình ảnh gợi cảm, những từ ngữ gợi tình để tạo nên những vần thơ đầy hấp dẫn, cuốn hút người đọc.