Truyện cười dân gian "Thi nói khoác" là một tác phẩm ngắn gọn nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Qua câu chuyện này, tác giả dân gian đã khéo léo sử dụng tiếng cười để:
Châm biếm, phê phán thói khoác lác, nói dối: Các nhân vật trong truyện, những vị quan, thi nhau kể những câu chuyện hoang đường, không có thật. Điều này bộc lộ rõ tính cách khoác lác, thích khoe khoang, không trung thực của họ. Qua đó, tác giả đã lên án gay gắt những thói hư tật xấu này.
Phản ánh hiện thực xã hội: Truyện phản ánh một bộ phận trong xã hội thời xưa, nơi mà những người có quyền thế thường hay khoe khoang, nói quá về bản thân và tài sản của mình. Điều này cho thấy sự bất công và những tệ nạn xã hội tồn tại.
Gây cười, giải trí: Với những tình tiết hài hước, những câu nói dí dỏm, truyện mang lại tiếng cười cho người đọc. Cười để thấy mình và người khác, để nhận ra những điều không đúng và từ đó sửa đổi.
Giáo dục nhân cách: Qua câu chuyện, người đọc nhận ra tầm quan trọng của sự trung thực, khiêm tốn. Việc nói dối, khoác lác không chỉ gây hại cho bản thân mà còn làm mất đi sự tin tưởng của người khác.
Tóm lại, truyện cười "Thi nói khoác" không chỉ đơn thuần là một câu chuyện giải trí mà còn mang ý nghĩa giáo dục sâu sắc. Qua đó, tác giả dân gian đã khéo léo sử dụng tiếng cười để phê phán những thói hư tật xấu trong xã hội và gửi gắm những bài học về đạo đức, nhân cách.