Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Gia đình là nơi ấm áp, là nơi chở che con tránh khỏi những bão giông của cuộc đời. Bởi ở nơi đó luôn có những người thân yêu luôn dang rộng vòng tay để đón chúng ta trở về. Đặc biệt là mẹ - người luôn yêu thương chúng ta một cách vô điều kiện.
Mẹ của em cũng giống như bao người khác - một người luôn yêu thương con, giành hết những vất vả, sự hi sinh vì các con. Năm nay, mẹ em đã ngoài bốn mưoi tuổi rồi. Khuôn mặt của mẹ vẫn phúc hậu như vậy, chỉ là nước da đã không còn trắng hồng như trước, trên da đã hằn những vết nhăn nheo của thời gian. Dáng người của mẹ khá thanh mảnh, đôi bàn tay đã thô ráp hơn rất nhiều. Thế nhưng, với em mẹ luôn là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế gian này. Mẹ em là một bác sĩ, nên công việc ở bệnh viện của mẹ rất bận rộn, căng thẳng. Thế nhưng, dù bận bịu như vậy nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian của mình để chăm sóc gia đình. Hằng ngày, mẹ nấu những bữa ăn ngon đầy đủ dinh dưỡng cho ba bố con. Dù đó không phải là những món ăn cầu kì, đắt đỏ nhưng nó lại ngon lạ thường. Có lẽ vì những món ăn đó được nấu bằng tình yêu thương của mẹ dành cho gia đình. Những ngày cuối tuần, mẹ thường bới chút thời gian nghỉ ngơi của mình để dọn dẹp lại nhà cửa, trồng thêm cây hoa để ngôi nhà tràn ngập hương thơm của các loài hoa cỏ.
Ngày 20 tháng 10 năm nay, em cùng bố đã chuẩn bị cho mẹ một món quà thật bất ngờ. Em cùng bố đã cùng nhau đi chợ, tự tay nấu một bữa cơm nhà với những món ăn mà mẹ yêu thích. Bố còn mua một bó hoa hồng rất to để tặng mẹ. Khi mọi thứ đã xong xuôi, em và bố nhìn nhau như ngầm đồng ý rằng công việc nội trợ này thật vất vả. Vậy mới thấy mẹ thật phi thường làm sao, vừa có thể làm hết công việc ở cơ quan, lại vẫn lo toan chu đáo cho gia đình. Khi mẹ về đến nhà, nhìn thấy mâm cơm bố và em nấu thì đã rất bất ngờ. Em nhìn thấy niềm vui trong đôi mắt của mẹ.
Thế nhưng, có lúc em cũng đã làm cho mẹ phải buồn lòng. Khi em học lớp 5, một lần em đến nhà bạn cùng lớp để chơi. Do quá mải chơi nên khi về nhà thì trời đã tối rồi. Trên đường về em đã nghĩ rằng tới nhà sẽ bị mẹ mắng. Vậy mà khi tới nhà em lại chẳng thấy mẹ đâu, bố thì đi công tác đột xuất. Nhưng trên bàn đã có môt mâm cơm dọn sẵn. Em đã chạy quanh nhà để tìm mẹ. Khi đến phòng ngủ của bố mẹ, em nhìn thấy mẹ nằm trên giường. Em khẽ gọi nhưng mẹ không trả lời. Em đến cạnh giường mẹ mới thì thào rằng mẹ đang bị ốm. Thấy vậy, em bật khóc và xin lỗi mẹ bởi mình đã mải chơi mà để mẹ một mình khi bị ốm. Mẹ nhẹ nhàng vuốt tóc và an ủi em. Sau lần đó, em luôn tự nhủ sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để mẹ vui lòng.
Đối với em, mẹ la một người vô cùng quan trọng. Không chỉ dạy dỗ em nhiều điều hay mà còn cho em một tình yêu thương vô bờ bến. Mẹ chính là điểm tựa vững chãi nhất cho em tựa vào.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |