Trung tâm trao đổi, buôn bán hình thành và phát triển nhất ở Đàng Trong trong thế kỷ XVII-XVIII chính là Hội An (Quảng Nam).
Bên cạnh Hội An, còn có một số trung tâm khác cũng đóng vai trò quan trọng, tuy nhiên, Hội An nổi bật hơn cả về quy mô và mức độ giao thương quốc tế.
Dưới đây là một số thông tin chi tiết:
Hội An:
Vị trí: Nằm bên bờ sông Thu Bồn, gần biển, thuận lợi cho tàu thuyền ra vào.
Đặc điểm:
Là một cảng thị quốc tế sầm uất, nơi giao thương của các thương nhân từ nhiều quốc gia như Nhật Bản, Trung Quốc, Bồ Đào Nha, Hà Lan, Anh,...
Hàng hóa trao đổi đa dạng: tơ lụa, đồ gốm sứ, trầm hương, hồ tiêu, đường mía,...
Đóng vai trò quan trọng trong việc kết nối Đàng Trong với thị trường khu vực và thế giới.
Được biết đến với tên gọi Faifo vào thời kỳ này.
Các trung tâm khác (kém nổi bật hơn Hội An):
Thanh Hà (Phú Xuân - Huế):
Nằm gần kinh đô Phú Xuân.
Chủ yếu trao đổi hàng hóa với thương nhân người Hoa.
Là trung tâm trung chuyển hàng hóa giữa các vùng trong nước.
Nước Mặn (Bình Định):
Một cảng biển quan trọng, đặc biệt trong việc buôn bán với các nước Đông Nam Á.
Các chợ địa phương:
Mạng lưới chợ địa phương phát triển rộng khắp, phục vụ nhu cầu trao đổi hàng hóa trong nội địa.
Một số chợ nổi tiếng: chợ Mai, chợ Hôm, chợ Chiền, chợ Thế Lại, chợ Xước, chợ Cầu,...
Lý do Hội An trở thành trung tâm buôn bán phát triển nhất:
Vị trí địa lý thuận lợi: Cảng nước sâu, dễ dàng cho tàu thuyền lớn cập bến.
Chính sách mở cửa của các chúa Nguyễn: Khuyến khích thương mại, tạo điều kiện thuận lợi cho thương nhân nước ngoài đến buôn bán.
Sản vật phong phú của Đàng Trong: Các mặt hàng như tơ lụa, trầm hương, hồ tiêu có giá trị cao trên thị trường quốc tế.
Sự năng động của các thương nhân: Cả thương nhân trong nước và nước ngoài đều tích cực tham gia vào hoạt động buôn bán.
Tóm lại: Mặc dù có nhiều trung tâm buôn bán phát triển ở Đàng Trong trong thế kỷ XVII-XVIII, Hội An nổi lên như một cảng thị quốc tế sầm uất nhất, đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển kinh tế của khu vực.