Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đoạn trích gợi cho anh/chị suy nghĩ như thế nào về con người, xã hội Việt Nam thời Kì trước năm 1945? Em hãy trình bày bằng một đoạn văn khoảng 200 chữ?

[...] Và lúc ấy là những lúc đầy tớ nói xấu chủ nhà.

Đấng sinh ra muôn loài cũng không bảo nổi những ông lang băm đừng nói khoác, những kẻ mắc bệnh hoa liễu đừng kêu rên, những anh bồi săm đừng khinh người như rác, ông sư chớ mơ màng thịt chó, và đầy tớ nhịn nói xấu chủ nhà.

Thằng bé ho lao tả cảnh:

- Lần đầu tôi đi ở đã gặp bước không may. Lúc mặc cả công, con mẹ chủ đã bằng lòng trả cho tôi mỗi tháng năm hào. Tôi phải gánh đầy ba bể nước, bổ hết hai mươi tạ củi. Nước gánh đầy bể rồi, củi chất chật bếp rồi là bà chủ kiếm chuyện chửi mắng suốt ngày cho mình không ở được nữa mà phải xin thôi. Lúc xin thôi nó kêu rằng "tự nhiên không có chuyện gì " mà giở quẻ xin thôi thế là quân đi nếm cơm vạn kiếp cũng không khá được ! Cố nhiên nó không trả tiền công. Các bác ạ, các hạng chủ nhà đều như thế đấy. Lúc cần thì nó tìm người, lúc hết việc nó kiếm chuyện đuổi ra. Mà nó quỵt tiền công hết thẩy!

Tôi hỏi nó xem trong cái đời đi ở của nó, nó có những ngày sung sướng nào không.
- Chỉ có một lần. Năm ngoái tôi ở với một nhà vợ chồng trẻ tuổi. Chồng làm ông tham, không hôm nào là chịu về nhà ngủ trước 3 giờ đêm. Mỗi lần đi chơi khuya về, cậu ấy dặn tôi mở cửa xong là thế nào cũng phải đánh vỡ một cái chén hoặc một cái đĩa. Cậu ấy sai tôi phải làm để tôi có cớ đánh vỡ. Hễ thấy tôi làm đánh xoảng một cái là cậu ấy quát tháo ầm nhà lên. Ra oai thế để chặn họng vợ. Bà vợ cuối tháng mà trừ lương thì ông chồng dúi cho mà bù vào. Về sau bà vợ cũng đâm ra cờ bạc, cũng đi suốt ngày, gần đến lúc chồng đi làm về, dúi tiền cho tôi đi mua cơm, mua canh và các món xào ở hiệu cao lâu. Gặp những hôm có giỗ cũng thế, sai đi mua các món ăn hiệu, mua cả xôi, mua cả chè. Thành thử mình chỉ ngủ suốt ngày, chả phải làm gì cả. Thật làm với hạng chủ thế mới sướng.

Anh chàng trọc đầu vội cướp lời:
- Thế kể cũng đã sướng nhưng chưa bằng tôi. Khi ra tỉnh lần đầu, tôi đã được vào làm nhà một lão thầu khoán. Lúc đầu mặc cả thì là kéo xe, nhưng mà về sau xe cũng chả phải kéo mấy nữa. Chỉ có việc dắt chó đi rong chơi ngoài đường. Lão mua ba con chó Nhật Bản, mỗi con đáng giá trăm bạc cả, cho ăn toàn là những thịt bò với súp. Tôi chỉ suốt ngày tắm rửa cho chó mà thôi. Chỉ khổ một nỗi là thằng chủ có tính gàn, bắt mình lấy giấy bản chùi đít cho chó.

Thằng nhỏ ho lao hỏi vặn:

- Như thế thì đã nước gì mà sướng ?

Anh ta để chúng tôi lấy làm lạ một lúc rồi nói tiếp:
- Vì ông chủ nuôi chó thì tử tế mà nuôi bố thì lại không tử tế. Ông cụ già thì ăn mặc quần áo nâu cũng như tôi, mà phải còm cõm làm thợ vườn suốt ngày. Một lần ông già tai ác ấy chửi tớ, đánh tớ. Tức quá, tớ nghĩ được một cách: đem cứt chó để lên đầu cái phản dưới bếp là chỗ của ông cụ ngủ. Thế là lão già trúng kế, tìm ngay xe điếu vụt cả ba con chó. Tớ lên mách chủ thì lão chủ tớ chửi tiên sư ông cụ, tức là chửi bố. Từ độ ấy trở đi thì chính tớ cũng chả cần đếm xỉa đến bố ông chủ là gì nữa. Các bác bảo như thế lại không sung sướng à?

Tôi hỏi:

- Thế sao không ở cái nhà ấy cho đến mãn kiếp ?

- Kìa, tôi đã nói là lão chủ sai tôi mang thuốc phiện lậu rồi không may bị bắt...
...

Trước lúc đó vài giờ đồng hồ, tôi đã phải đứng tần ngần mà tự hỏi:" Ta sẽ làm gì cái bọn này? "

Bây giờ tôi lại phải tần ngần tự hỏi: " Ta sẽ làm gì những câu chuyện ấy ?".

Thật vậy, những câu chuyện ấy thật là lạ lùng, thật là không ai có thể tưởng là có thật được, thật là nhơ bẩn, thật là chướng tai.

Một thằng nhỏ không biết thêu dệt như một nhà văn thì chuyện của một thằng nhỏ kể có thể tin là đúng chín mươi phần trăm sự thực.

Mà đứng trước những sự thực không đáng viết lên mặt giấy, ta phải hãi hùng kinh ngạc về loài người.

Tiểu thuyết kể những điều mà loài người bảo là không có thật.

Sự đời, trái lại, lại có những điều mà tiểu thuyết không dám tin.

Ấy thế rồi tôi đâm ra khinh hết cả loài người, vì tôi tin rằng không một ai trong bọn chúng ta lại trông rõ được thực trạng cuộc đời.
Thật vậy, bao nhiêu sách vở của loài người, cốt để dạy cho nhau biết mà thôi, vậy mà vẫn công toi cả. Những điều người ta dạy bảo nhau bằng sách ? Đó là những điều mơ hồ, những điều lầm lẫn, những sự văn chương. Văn chương là một sự, sự đời là một sự khác.
(Trích "Đầy tớ nói xấu chủ nhà" Cơm thầy cơm cô, Toàn tập Vũ Trọng Phụng - Phóng sự - NXB Hội Nhà Văn.)

Đoạn trích gợi cho anh/chị suy nghĩ như thế nào về con người, xã hội Việt Nam thời Kì trước năm 1945? Em hãy trình bày bằng một đoạn văn khoảng 200 chữ?
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
28
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Đoạn trích từ tác phẩm "Cơm thầy cơm cô" của Vũ Trọng Phụng phản ánh một bức tranh u tối về con người và xã hội Việt Nam trước năm 1945. Qua lời kể của nhân vật, chúng ta nhận thấy sự nghèo khổ, bất công và sự chà đạp mà người lao động phải chịu đựng trong xã hội thực dân phong kiến. Những người làm thuê bị áp bức bởi chủ nhà, không chỉ bị đối xử tệ bạc mà còn bị quỵt tiền công. Điều này cho thấy sự bất bình đẳng và nguyên nhân sâu xa của sự bóc lột trong xã hội lúc bấy giờ. Không chỉ vậy, sự khinh bỉ và châm biếm đối với các tầng lớp, từ bồi bàn đến ông chủ, chỉ ra sự tha hóa của con người trong một xã hội đầy rẫy những mưu mô và sự giả dối. Những câu chuyện tưởng chừng như hài hước, nhưng lại ẩn chứa nỗi đau và sự mất mát của kiếp sống người, từ đó phản ánh một thực trạng xã hội mà nhiều người dân phải gánh chịu. Qua tác phẩm, Vũ Trọng Phụng đã dựng lên một bức tranh hiện thực sắc nét, khiến người đọc phải suy ngẫm về số phận con người trong một xã hội đầy rẫy bất công.
0
0
MaiLyniii
01/01 21:01:16
+5đ tặng

Đoạn trích "Đầy tớ nói xấu chủ nhà" của Vũ Trọng Phụng đã phơi bày một cách chân thực và trần trụi về xã hội Việt Nam thời kỳ trước năm 1945, đặc biệt là mối quan hệ giữa chủ và tớ. Qua lời kể của những người đầy tớ, bức tranh xã hội hiện lên với những mảng tối đầy nhức nhối.

Trước hết, đó là sự bất công, áp bức và bóc lột nặng nề. Chủ nhà tìm mọi cách để bòn rút sức lao động của người làm thuê, từ việc ép làm việc quá sức đến quỵt tiền công. Lời kể của cậu bé ho lao về những ngày tháng làm thuê khổ cực, bị chửi mắng vô cớ đã tố cáo sự tàn nhẫn của tầng lớp thống trị. Bên cạnh đó, sự tha hóa về đạo đức cũng được khắc họa rõ nét. Những ông chủ không chỉ bóc lột người làm thuê mà còn sa đọa, trụy lạc. Chi tiết ông chủ dặn người đầy tớ đánh vỡ chén để che mắt vợ hay việc ông chủ đối xử tệ bạc với cha mình nhưng lại tử tế với chó nuôi đã cho thấy sự đảo lộn các giá trị đạo đức trong xã hội.

Đoạn trích cũng cho thấy sự bất lực của những người thấp cổ bé họng trước cường quyền. Họ chỉ biết than thân trách phận, kể lể với nhau về những bất công mà không có khả năng thay đổi. Câu hỏi day dứt của tác giả "Ta sẽ làm gì những câu chuyện ấy?" thể hiện sự bế tắc trước thực trạng xã hội.

Tóm lại, "Đầy tớ nói xấu chủ nhà" đã phản ánh một cách sâu sắc những mâu thuẫn giai cấp, sự bất công xã hội và sự suy thoái đạo đức trong xã hội Việt Nam trước năm 1945. Nó là một tiếng kêu thống thiết về thân phận con người và một lời tố cáo mạnh mẽ chế độ xã hội đương thời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
0
Quang Cường
01/01 21:01:20
+4đ tặng

Trong đoạn trích “Cái giá trị làm người” của Vũ Trọng Phụng, chúng ta có thể thấy được một số khía cạnh về con người và xã hội Việt Nam thời kỳ trước năm 1945:

- Tình trạng khốn khó và bất công xã hội: Đoạn trích miêu tả cuộc sống của những người lao động nghèo khó, phải làm việc vất vả để kiếm sống. Sự chênh lệch giàu nghèo và sự bất công trong việc định đoạt giá trị lao động của họ.

- Tình thương và lòng nhân ái: Nhà văn thể hiện lòng thương cảm và tình người thông qua việc miêu tả những đứa trẻ nghèo khó. Sự ấm áp của tình cảm chị em và tình thương dành cho những đứa trẻ.

- Tính chân thực và xác thực: Tác giả sử dụng ngôn ngữ sắc sảo và hình ảnh sinh động để phản ánh một cách chân thực cuộc sống và con người. Đoạn trích này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tình hình xã hội và nhân văn trong giai đoạn đó.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×