Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đọc văn bản: CHIỀU (Hồ Dzếnh)

ĐỀ LUYỆN 03
Đọc văn bản:
CHIỀU
(Hồ Dzếnh)
Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây …

Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ
Chất trong hồn chiều nay?

Tôi là người lữ khách
Màu chiều khó làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây

Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây …
(Trích Tổng tập văn học Việt Nam, Tập 27, Hà Minh Đức, Nguyễn Xuân Nam sưu tầm, tuyển chọn, NXB Khoa học Xã hội, 1995)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ nào?
Câu 2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là ai?
Câu 3. Tìm những từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ.
Câu 4. Chỉ ra và nêu ý của một yếu tố tượng trưng trong bài thơ.
Câu 5. Nêu hiệu quả của phép tu từ được sử dụng trong câu thơ: “Chiều chậm đưa chân ngày”.
Câu 6. Anh/Chị hiểu dòng thơ sau thế nào?
Tôi là người lữ khách
Màu chiều khó làm khuây
Câu 7. Nhận xét về tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Câu 8. So sánh tâm trạng của nhân vật trữ tình trong hai đoạn thơ:
“Có phải sầu vạn cổ
Chất trong hồn chiều nay?”
(Chiều, Hồ Dzếnh)
“Một chiếc linh hồn nhỏ:
Mang mang thiên cổ sầu”
(Ê chề, Huy Cận)
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
30
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Dưới đây là phần trả lời cho các câu hỏi dựa trên bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh:

**Câu 1:** Bài thơ được viết theo thể thơ tự do.

**Câu 2:** Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người lữ khách, thể hiện sự cô đơn và nỗi nhớ nhà.

**Câu 3:** Những từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ gồm: "chiều," "mây," "gió," "sầu," "khói"...

**Câu 4:** Một yếu tố tượng trưng trong bài thơ là "chiều." Chiều thường được hiểu là thời điểm giao mùa giữa ngày và đêm, tượng trưng cho sự gợi nhớ, nỗi buồn và thời gian trôi đi.

**Câu 5:** Hiệu quả của phép tu từ trong câu thơ “Chiều chậm đưa chân ngày” là tạo nên hình ảnh của thời gian trôi chậm rãi, ẩn chứa nỗi buồn và sự tiếc nuối, khiến cho không gian và thời gian trở nên sống động hơn.

**Câu 6:** Dòng thơ "Tôi là người lữ khách, Màu chiều khó làm khuây" thể hiện tâm trạng cô đơn và nỗi nhớ nhà của nhân vật trữ tình. Một lữ khách thường di chuyển, còn màu chiều chỉ mang lại một nỗi buồn, không thể xoa dịu tâm trạng của người đang xa quê.

**Câu 7:** Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ là nỗi buồn, sự cô đơn và nhớ nhà, gợi lên cảm giác về thời gian trôi qua và những ký ức đau thương.

**Câu 8:** Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong hai đoạn thơ là sự tương đồng trong nỗi buồn sâu thẳm. Câu thơ "Có phải sầu vạn cổ, Chất trong hồn chiều nay?" bộc lộ sự bế tắc, u uất; còn câu “Một chiếc linh hồn nhỏ: Mang mang thiên cổ sầu” thể hiện nỗi buồn cùng cực, mang đậm tính triết lý về sự tồn tại và thời gian. Cả hai đều thể hiện nỗi buồn nhưng ở mức độ và cách bộc lộ khác nhau, với Hồ Dzếnh thì nỗi buồn gắn liền với thời gian hiện tại, còn Huy Cận thì mang dáng dấp của một sự trăn trở vượt thời gian.
1
0
Đặng Hải
02/01 16:49:44
+5đ tặng

Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ nào?
Bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật.

Câu 2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là ai?
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người lữ khách, là tác giả hoặc một nhân vật trữ tình thể hiện cảm xúc cô đơn, lạc lõng, đang trên con đường tìm kiếm sự bình yên nhưng lại cảm thấy khó khăn trước cảnh vật và tâm trạng hiện tại.

Câu 3. Tìm những từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ.
Các từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ bao gồm:

  • "Chiều chậm đưa chân ngày"
  • "Tiếng buồn vang trong mây"
  • "Chim rừng quên cất cánh"
  • "Gió say tình ngây ngây"
  • "Khói huyền bay lên cây"

Câu 4. Chỉ ra và nêu ý của một yếu tố tượng trưng trong bài thơ.
Một yếu tố tượng trưng trong bài thơ là "chiều". Trong bài thơ, "chiều" không chỉ là thời gian trong ngày mà còn là biểu tượng cho sự u sầu, tĩnh lặng, trầm tư và nỗi buồn sâu thẳm trong tâm hồn nhân vật trữ tình. "Chiều" mang một ý nghĩa tượng trưng cho những cảm giác cô đơn, lạc lõng của con người khi đối diện với nỗi buồn vĩnh cửu.

Câu 5. Nêu hiệu quả của phép tu từ được sử dụng trong câu thơ: “Chiều chậm đưa chân ngày”.
Phép tu từ nhân hóa được sử dụng trong câu thơ “Chiều chậm đưa chân ngày”, khiến cho "chiều" như một sinh thể có khả năng di chuyển, làm chậm lại thời gian, qua đó thể hiện sự lắng đọng, trầm buồn của cảnh vật và tâm trạng của nhân vật trữ tình. Câu thơ làm nổi bật cảm giác thời gian trôi chậm và nỗi cô đơn, buồn bã của nhân vật.

Câu 6. Anh/Chị hiểu dòng thơ sau thế nào?
Dòng thơ “Tôi là người lữ khách, Màu chiều khó làm khuây” thể hiện tâm trạng của nhân vật trữ tình, một người lữ khách đang cảm thấy cô đơn, lạc lõng. "Màu chiều" không thể xua tan được nỗi buồn, vì vậy dù có màu sắc của "chiều" hiện lên, nó vẫn không đủ để làm cho tâm trạng của người lữ khách vui vẻ hay nhẹ nhõm. Sự buồn bã, mệt mỏi trong lòng nhân vật dường như không thể bị xoa dịu bởi những cảnh vật xung quanh.

Câu 7. Nhận xét về tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ là nỗi buồn, cô đơn, lạc lõng, có sự cảm nhận sâu sắc về cảnh vật và thời gian nhưng lại không thể tìm thấy sự bình yên hay niềm vui. Tâm trạng này được thể hiện qua những hình ảnh như "chiều chậm đưa chân ngày", "tiếng buồn vang trong mây", và "chim rừng quên cất cánh". Nhân vật trữ tình có cảm giác mình như một lữ khách đang cô đơn trên con đường dài, không thể tìm thấy sự an ủi trong cảnh vật hay thời gian.

Câu 8. So sánh tâm trạng của nhân vật trữ tình trong hai đoạn thơ:

  • Đoạn 1: "Có phải sầu vạn cổ / Chất trong hồn chiều nay?" (Chiều, Hồ Dzếnh)

    • Tâm trạng của nhân vật trong đoạn này là một sự buồn bã sâu sắc, với một nỗi buồn kéo dài vĩnh viễn, như một nỗi sầu "vạn cổ". Tâm trạng này mang tính vĩnh cửu và gắn liền với sự cô đơn trong khoảnh khắc chiều tà.
  • Đoạn 2: "Một chiếc linh hồn nhỏ: / Mang mang thiên cổ sầu" (Ê chề, Huy Cận)

    • Tâm trạng trong đoạn thơ này cũng đầy buồn bã, nhưng sự buồn bã lại mang tính chất tâm linh và vĩnh cửu hơn. Nhân vật trong bài thơ "Ê chề" của Huy Cận cảm thấy như mình là một linh hồn nhỏ bé, mang theo nỗi sầu bất tận của vũ trụ.

So sánh: Cả hai đoạn thơ đều diễn tả sự sầu muộn, nhưng trong thơ Hồ Dzếnh, nỗi buồn được thể hiện qua hình ảnh "chiều" và có vẻ gắn liền với cảnh vật tự nhiên, còn trong thơ Huy Cận, nỗi buồn lại mang tính chất siêu hình, như một linh hồn mang "thiên cổ sầu", gắn với một không gian lớn hơn, vĩnh viễn hơn.



 

 



 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Kim Ngân
02/01 17:14:09
+4đ tặng
Câu 1

Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không bị giới hạn bởi số tiếng trong mỗi dòng hay số dòng trong bài thơ.

Câu 2

Nhân vật trữ tình: Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người lữ khách, đại diện cho một tâm hồn nhạy cảm, có sự chiêm nghiệm về cuộc sống và thiên nhiên.

Câu 3

Từ ngữ miêu tả cảnh chiều: Một số từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ bao gồm: "chiều chậm", "tiếng buồn", "chim rừng quên cất cánh", "gió say", và "khói huyền".

Câu 4

Yếu tố tượng trưng: Một yếu tố tượng trưng trong bài thơ là hình ảnh "chim rừng". Hình ảnh này không chỉ đơn thuần đại diện cho loài chim, mà còn tượng trưng cho sự tự do, và nỗi buồn khi nó không còn cất cánh. Ý nghĩa của nó thể hiện sự hoang mang, lạc lõng của tâm hồn con người trong khoảnh khắc chuyển giao của thời gian.

Câu 5

Hiệu quả của phép tu từ trong câu thơ: Câu thơ “Chiều chậm đưa chân ngày” sử dụng biện pháp ẩn dụ, làm cho thời gian trở nên sống động hơn. Câu thơ gợi lên hình ảnh chiều đang từ từ đến, như một người khách đang bước đi, tạo cảm giác trĩu nặng, chậm rãi, đồng thời thể hiện nỗi buồn lắng đọng trong tâm hồn nhân vật.

Câu 6

Hiểu dòng thơ: Hai dòng thơ “Tôi là người lữ khách / Màu chiều khó làm khuây” thể hiện tâm trạng buồn bã, cô đơn của nhân vật trữ tình. Nhân vật cảm thấy như mình đang lạc lõng giữa không gian và thời gian, dù có màu sắc của chiều đẹp, nhưng nó không thể xua tan nỗi buồn, nỗi nhớ nhà, cũng như không làm tâm hồn người lữ khách cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

Câu 7

Tâm trạng của nhân vật trữ tình: Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ là tâm trạng buồn tủi, sâu lắng và trĩu nặng. Mặc dù cảnh chiều có vẻ đẹp, nhưng nó lại kích thích sâu hơn nỗi nhớ quê hương và sự cô đơn của người lữ khách, khiến cho những kỷ niệm và cảm xúc trở nên nặng nề hơn.

Câu 8

So sánh tâm trạng: Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong hai đoạn thơ thể hiện sự thống khổ, nỗi buồn sâu sắc. Trong "Chiều" của Hồ Dzếnh, tâm trạng u uất được thể hiện qua hình ảnh thiên nhiên với những yếu tố chủ quan, như sầu vạn cổ chất trong hồn. Còn trong “Ê chề” của Huy Cận, hình ảnh "một chiếc linh hồn nhỏ" mang theo thiên cổ sầu thể hiện nỗi cô đơn, sự lạc lõng trong vũ trụ. Cả hai đoạn thơ đều thể hiện nỗi buồn sâu sắc, nhưng "Chiều" mang tính thi vị hơn, trong khi "Ê chề" lại gợi lên sự bi thảm và nỗi bất lực trước dòng chảy của thời gian.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×