Thái độ của các nước tư bản đối với Liên Xô trước khi trở thành đồng minh trong Chiến tranh thế giới thứ hai rất phức tạp và mâu thuẫn, chủ yếu là đề phòng, nghi kỵ, thậm chí thù địch. Cụ thể:
Đề phòng và nghi kỵ: Các nước tư bản lo sợ sự lan rộng của chủ nghĩa cộng sản do Liên Xô đại diện. Họ coi chủ nghĩa cộng sản là một mối đe dọa đối với hệ thống chính trị và kinh tế tư bản của họ.
Thù địch: Một số nước tư bản, đặc biệt là Đức Quốc xã, công khai thể hiện thái độ thù địch với Liên Xô và chủ nghĩa cộng sản. Họ coi Liên Xô là kẻ thù cần phải tiêu diệt.
Chính sách thỏa hiệp với phe phát xít: Các nước Anh, Pháp thực hiện chính sách "nhượng bộ" với Đức và Ý, hy vọng đẩy mũi nhọn của phe phát xít về phía Liên Xô, biến Liên Xô thành "bia đỡ đạn" cho họ. Điều này thể hiện rõ qua Hội nghị Munich năm 1938, khi Anh và Pháp đồng ý cho Đức chiếm đóng Sudetenland của Tiệp Khắc.
Tại sao lại có thái độ như vậy?
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến thái độ đề phòng, nghi kỵ và thù địch của các nước tư bản đối với Liên Xô:
Sự khác biệt về hệ tư tưởng: Sự đối lập giữa chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa cộng sản là nguyên nhân sâu xa nhất. Hai hệ tư tưởng này đối lập nhau về bản chất, mục tiêu và phương thức hoạt động.
Lo sợ sự lan rộng của chủ nghĩa cộng sản: Các nước tư bản lo sợ rằng cuộc cách mạng cộng sản có thể lan rộng sang các nước khác, đe dọa đến sự tồn tại của chế độ tư bản.
Mâu thuẫn về lợi ích kinh tế và chính trị: Các nước tư bản cạnh tranh nhau về thị trường, thuộc địa và ảnh hưởng chính trị trên thế giới. Sự xuất hiện của Liên Xô, một cường quốc xã hội chủ nghĩa, đã làm thay đổi cán cân quyền lực và tạo ra những mâu thuẫn mới.
Nhận thức sai lệch về Liên Xô: Do sự tuyên truyền chống cộng sản và thiếu thông tin chính xác, nhiều người ở các nước tư bản có nhận thức sai lệch về Liên Xô và chủ nghĩa cộng sản.