Câu 1: Xác định thể thơ của văn bản
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do. Thể thơ tự do không tuân theo một khuôn mẫu nhất định về số câu, số chữ trong câu, vần điệu, nhịp điệu mà thường dựa vào cảm xúc và ý tưởng của người sáng tác để tạo nên những âm điệu, hình ảnh độc đáo.
Câu 2: Chỉ ra hình ảnh miêu tả sự vất vả của bà
Hình ảnh trực tiếp:
"Hoa cỏ may đan chéo bàn chân bà tứa máu"
"Mồ hôi xuống như mưa là tháng sáu"
"Lưng bà còng lưng lúa trĩu như nhau"
Hình ảnh ẩn dụ:
"Nỗi vất vả ấy lấy gì mà đo được" (ẩn dụ cho những gian nan, khổ cực mà bà phải chịu đựng)
Câu 3: Nêu tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong hai câu thơ:
Nỗi vất vả ấy lấy gì mà đo được Như hạt thóc nảy mầm trổ bông
Tác dụng:
So sánh cụ thể, sinh động: So sánh nỗi vất vả của bà với quá trình nảy mầm, trổ bông của hạt thóc.
Làm nổi bật sự vất vả, gian nan: Qua hình ảnh hạt thóc nảy mầm, ta thấy được nỗi vất vả của bà không chỉ là những công việc nặng nhọc mà còn là cả một quá trình dài, đầy hy vọng và ước mơ.
Tăng sức gợi hình, gợi cảm: Hình ảnh hạt thóc nảy mầm gợi lên sự sống, sự sinh sôi, làm cho câu thơ trở nên sâu sắc, ý nghĩa hơn.
Thể hiện sự trân trọng, biết ơn: Qua hình ảnh so sánh này, tác giả thể hiện sự thấu hiểu, trân trọng những hy sinh của bà.
Câu 4: Anh chị hiểu như thế nào về câu thơ:
Câu thơ "Nỗi vất vả ấy lấy gì mà đo được" gợi lên nhiều suy ngẫm:
Nỗi vất vả của bà là vô hình, không thể đo đếm bằng vật chất: Những giọt mồ hôi, những vết thương, những nhọc nhằn mà bà chịu đựng không thể quy đổi ra một con số cụ thể.
Nỗi vất vả ấy lớn lao và thiêng liêng: Nó là sự hy sinh thầm lặng, là tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho con cháu.
Nỗi vất vả ấy là nền tảng cho sự sống: Nhờ có sự vất vả của bà mà gia đình có những hạt gạo nuôi sống, cuộc sống được ấm no.
Qua câu thơ này, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự trân trọng, biết ơn đối với những người thân yêu, đặc biệt là những người mẹ, người bà. Đồng thời, câu thơ cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị của lao động và sự hy sinh.