Đến chết vẫn hà tiện
Ngày xưa có anh nhà giàu, tính hà tiện, ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc, chỉ khư khư tích của làm giàu. Có người bạn rủ ra tỉnh[1] chơi, anh nấn ná không đi vì sợ, đi với bạn phải đãi bạn. Bị người ta chê cười mãi, một hôm, anh vào buồng giắt một quan tiền[2] vào lưng, rồi sai một người ở cùng đi lên tỉnh.
Đến tỉnh, anh trông thấy cái gì cũng muốn mua, nhưng sợ mất tiền rồi lại thôi. Trời nắng như thiêu, anh muốn vào quan uống nướcc, nhưng sợ phải trả tiền cho người nhà, đành đi qua.
Đến chiều trở về, khi qua đò, đến giữa dòng, anh khát quá không chịu được mới cúi xuống uống nước chẳng may lộn cổ xuống sông.
Anh người nhà vội kêu to lên:
– Ai cứu chủ tôi, xin thưởng một quan tiền!
Anh keo kiệt đương loay hoay giữa dòng, nghe tiếng, cố ngoi lên nói:
– Một quan đắt lắm!
Anh người nhà vội chữa lại:
– Thôi thì năm tiền vậy!
Anh keo kiệt lại cố ngoi lên một lần nữa và chỉ kịp nói: “Năm tiền còn đắt quá…!”[3] rồi chìm nghỉm.
(Truyện cười dân gian– TruyenDanGian.Com)
cho biết cốt truyện , bối cảnh , nhân vật , ngôn ngữ , thủ pháp gây cười nội dung bao quát
nhận xét nội dung phản ánh về cách nhìn cuộc sống con người tác giả
nêu những thay đổi trong suy nghĩ tình cảm hoặc cách sống của bản thân sau khi đọc truyện
nội dung , đề tài
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu chuyện kể về một anh nhà giàu có tính keo kiệt và hà tiện, không dám chi tiêu dù là cho bản thân, càng không muốn phải chi tiền cho người khác. Anh ta luôn tìm cách tránh việc tiêu xài, kể cả trong những hoàn cảnh cần thiết. Câu chuyện lên đến cao trào khi anh ta không chịu uống nước ở quan, sợ phải trả tiền cho người nhà. Cuối cùng, trong lúc qua đò, anh ta khát quá mới uống nước, nhưng lại lộn cổ xuống sông. Anh ta yêu cầu thưởng tiền cho người cứu mình, nhưng vì quá keo kiệt, cuối cùng anh ta vẫn chết mà không cứu được mình.
Bối cảnhCâu chuyện xảy ra trong một xã hội cũ, có thể là xã hội phong kiến hoặc nông thôn Việt Nam. Bối cảnh bao gồm những tình huống rất gần gũi với đời sống thường ngày như đi chơi tỉnh, uống nước, qua đò và cách tiêu tiền trong xã hội đó.
Nhân vậtNgôn ngữ trong truyện sử dụng lối kể chuyện giản dị, dễ hiểu, phù hợp với đối tượng độc giả rộng. Các đối thoại trong câu chuyện ngắn gọn, hài hước, có sự đối lập rõ ràng giữa hành động và lời nói của nhân vật, làm nổi bật sự hà tiện của anh nhà giàu.
Thủ pháp gây cườiCâu chuyện phản ánh một cách hài hước về tính cách keo kiệt, không biết cách sống của con người. Qua đó, tác giả muốn lên án những người sống quá bủn xỉn, không biết trân trọng giá trị của cuộc sống, mà chỉ nghĩ đến tiền bạc, khiến họ cuối cùng mất đi cả cuộc sống của chính mình. Mặt khác, câu chuyện cũng thể hiện được thái độ thương hại đối với những người sống ích kỷ, thiếu sự chia sẻ.
Nhận xét về nội dung phản ánh về cách nhìn cuộc sống con người của tác giảQua câu chuyện, tác giả muốn nhắc nhở người đọc về sự quan trọng của cách sống nhân văn và biết chia sẻ. Người sống quá keo kiệt, lo lắng quá mức về tiền bạc, không chỉ khiến mình khổ sở mà còn ảnh hưởng đến người xung quanh. Câu chuyện đưa ra một bài học về việc sử dụng tiền bạc hợp lý, không quá tiết kiệm đến mức khổ sở.
Những thay đổi trong suy nghĩ, tình cảm hoặc cách sống của bản thân sau khi đọc truyệnSau khi đọc câu chuyện này, bản thân có thể nhận thấy sự cần thiết của việc thay đổi thái độ trong cuộc sống. Không nên quá keo kiệt mà phải biết trân trọng giá trị của sự chia sẻ, sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần thiết. Đồng thời, có thể thấy rằng tiền bạc không phải là tất cả, và trong cuộc sống, chúng ta cần có sự cân bằng giữa việc kiếm tiền và tận hưởng những khoảnh khắc ý nghĩa.
Nội dung và đề tài
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |