Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Hình ảnh "bàn tay em" trong đoạn thơ trên gợi lên một vẻ đẹp bình dị, mộc mạc nhưng sâu sắc và giàu cảm xúc. "Bàn tay em ngón chẳng thon dài, vết chai cũ, đường gân xanh vất vả" không phải là hình ảnh lý tưởng hóa về vẻ đẹp hình thức, mà là biểu tượng của sự lao động, hy sinh và những nỗi nhọc nhằn trong cuộc sống. Những vết chai, đường gân xanh là dấu vết của thời gian, của sự vất vả trong công việc hàng ngày, từ khi còn nhỏ "đánh chắt chơi chuyền," "hái rau dền rau rệu," cho đến khi trưởng thành tự học cách "tập vá may, tết tóc một mình."
Đặc biệt, hình ảnh "úp mặt lên bàn tay khóc mẹ" gợi lên một nỗi buồn sâu lắng, sự mất mát và cô đơn. Đôi bàn tay không chỉ là công cụ lao động mà còn là nơi chất chứa bao cảm xúc và kỷ niệm. Qua đó, đoạn thơ tôn vinh vẻ đẹp nội tâm của con người – sự mạnh mẽ, kiên cường và tình yêu thương sâu sắc. Hình ảnh bàn tay em, tuy giản dị nhưng chứa đựng cả một cuộc đời, khiến người đọc cảm động và trân quý những điều bình thường mà cao đẹp trong cuộc sống.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |