- Ngôi kể là vị trí giao tiếp mà người kể sử dụng khi kể truyện.
- Có các loại ngôi kể chính:
+ Ngôi kể thứ ba
- Người kể gọi các nhân vật bằng chính tên của chúng (vua, thằng bé, hai cha con, sứ giả, chim sẻ, họ, em bé, cha, mình, sứ nhà vua...)
- Người kể tự giấu mình đi như là không có mặt, nhưng thực ra có mặt ở khắp nơi.
- Kể linh hoạt, tự do những gì diễn ra với nhân vật.
+ Ngôi kể thứ nhất
- Người kể xưng "tôi"
- Người kể có thể trực tiếp kể ra những gì mình nghe, thấy, trải qua, trực tiếp nói ra cảm tưởng, ý nghĩ, tình cảm của mình.
2. Vai trò của ngôi kể trong văn tự sự- Người kể có thể tự do lựa chọn ngôi kể.
- Khi chọn ngôi kể thứ nhất, có thể “tôi” là tác giả, cũng có thể “tôi” là nhân vật trong truyện tự kể về mình, mang tính chủ quan. Người kể có thể trực tiếp kể ra những gì mình nghe, mình thấy, mình trải qua, có thể trực tiếp nói ra cảm tưởng, ý nghĩ của mình.
- Khi gọi các nhân vật bằng tên gọi của chúng, người kể tự giấu mình đi, tức là kể theo ngôi thứ ba, người ta có thể kể linh hoạt, tự do những gì diễn ra với nhân vật một cách khách quan.
- Có thể đổi ngôi kể thứ nhất thành ngôi kể thứ ba, nhưng khó có thể đổi ngôi kể thứ ba sang ngôi kể thứ nhất.