Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Nếu cha là cánh chim cho con bay thật xa thì mẹ là cánh hoa cho con cài lên ngực. Mẹ, người phụ nữ tuyệt vời và vĩ đại nhất trong cuộc đời mỗi con người. Mẹ như một vị thần trong cổ tích, luôn cạnh bên chăm lo, quan tâm con từ khi còn bé thơ. Người mẹ trong “Tôi đi học” cũng như vậy. Một người mẹ yêu thương con, lo lắng cho con trước buổi tựu trường đầu năm học mới. Đó là kỉ niệm in đậm trong tâm trí của người con mãi mãi sau này.
Buổi tựu trường đầu năm học mới được khắc họa với khung cảnh thiên nhiên của buổi sáng mùa thu. Cảm xúc ngay từ đầu văn bản đã được mở ra “Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bang bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”. Con đường làng là hình ảnh vô cùng quen thuộc với nhân vật tôi. Ngày đặc biệt hôm đó, mẹ dẫn cậu đi trên con đường làng dài và hẹp. Cảm xúc ngày hôm ấy thật lạ, vẫn con đường ấy, vẫn khung cảnh ấy nhưng lòng người có nhiều sự đổi thay. Hôm nay là ngày tựu trường. Đây như một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời của cậu bé nhỏ. Thấy các bạn khác tự mình làm mọi thứ, nhân vật tôi cũng muốn thử sức tự lập. Ý thức của một cậu bé mới lớn, muốn thử sức bước ra khỏi vòng tay mẹ để tự mình làm mọi thứ.
Cảm nhận về hình ảnh người mẹ trong văn bản Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh
Hình ảnh người mẹ ân cần, âu yếm, dịu dàng cúi đầu nhìn cậu bé và nói “Thôi, để mẹ cầm cũng được”. Cảm xúc len lỏi vào tâm hồn người đọc chính là hình ảnh người mẹ thương yêu chăm sóc cậu con trai như một đứa trẻ, dù con có lớn nhưng mẹ vẫn luôn bên cạnh để nâng đỡ từng bước đi của con. Hình ảnh đôi bàn tay âu yếm của người mẹ là hình ảnh đẹp trong suốt tác phẩm. Tác giả khắc họa đôi bàn tay mẹ với những sự chăm lo đầy tình yêu thương, săn sóc, vỗ về, âu yếm, an ủi động viên cậu con trai bé bỏng của mình. Có lúc đôi bàn tay ấy như thúc giục đứa con hãy bước ra khỏi vòng tay mẹ, hãy đến với những điều mới lạ đang chờ đón con, ở đó có mái trường, có thầy cô và bè bạn. Khi thì đôi bàn tay ấy nhẹ nhàng an ủi cậu con trai khóc nức nở vì sắp xa mẹ. Những hình ảnh đẹp ấy trở thành kỉ niệm ngọt ngào với nhân vật tôi và đan xen vào từng dòng cảm xúc của độc giả khi đọc tác phẩm.
Thanh Tịnh đã rất thành công khi khắc họa hình ảnh người mẹ trong tác phẩm Tôi đi học. Bên cạnh những dòng cảm xúc vô cùng chân thật của nhân vật chính, người mẹ cũng góp phần không nhỏ vào sự thành công của văn bản. Qua tác phẩm, tác giả giúp ta cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm cao quý, yêu thương của người mẹ dành cho những người con. Tình cảm ấy khiến ta nhớ đến những câu thơ :
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con…”
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |