em có một người bạn thân tên Huyền .Chúng em lúc nào chơi với nhau cũng vui vẻ cho đến một hôm , mặt huyền buồn bã , em lại gần và hỏi . Bạn sao thế ? Có chuyện buồn à nói cho tớ nghe đi tớ sẽ an ủi . Huyền bật khóc và nói Bố mẹ tớ có công việc đột xuất nên chị em tớ phải chuyển nhà vào ngày kia , tớ không được chơi với cậu nữa rồi ! Em cũng nghe buồn nhưng cũng nín khóc , em bảo thôi được rồi cậu phải theo bố mẹ chứ , rồi chúng ta cũng sẽ gặp lại mà , Bạn ấy cũng bảo chắc sẽ được vì nhà bà tớ ở đây nên sẽ có chuyến đi gặp lại bạn . Đến sáng ngày kia Huyền vừa chia tay các bạn , thầy cô với bạn bè , rồi chuẩn bị chuyển nhà .Em lại nắm tay bạn và nói chúng ta sẽ gặp lại nhau đúng không huyền ? Chúng ta là bạn bè mà .Huyền gật đầu rồi ôm em một cái ,xong chạy phắn ra nhà xe , trước khi đi huyền để lại cho em một cái vòng tay tình bạn rồi rời đi . Đây là trải nghiệm buồn bã của em