em thường hay đi chợ giúp mẹ, vì vậy em cũng được va chạm xã hội và hiểu cuộc đời hơn, nhờ điều đó em trở nên sống tình cảm và biết yêu thương người khác. Tại sao thế vì cuộc sống ngoài chợ là bức tranh muôn màu muôn vẻ nhất của xã hội, ở đó cho ta thấy rõ sự giàu nghèo đói no sướng khổ hơn là các nhà hàng xa hoa. ngoài chợ có những bà cụ già ngồi bòn từng đồng rau sống qua ngày, thì ở đó cũng có những người giới thượng lưu ăn mặc xa hoa mua thịt bò cua cá. ngoài chợ có những em bé mất má không còn cha bán bánh mỳ dạo thì cũng có những em bé đang ngồi trong quán ăn sáng trong những bộ học sinh đồng phục xinh đẹp và hạnh phúc. nhìn bức tranh cuộc đời mà lòng em lại nhói lên nỗi đau cho những thân phận mồ côi cho những người còn đang túng thiếu. mỗi lần như thế em lại dùng tiền tiêu vặt của em để cho khi thì bà cụ ăn mày, lúc lại cho ông lão ăn xin.
một hôm em gặp cậu bé đánh giày bên hè phố đôi mắt cậu lả đi vì đói, em chạy vội vô chợ mua của cô bé bán mỳ một ổ bánh mỳ , rồi đem cho cậu bé đánh giày mặc dù em thực ra cũng chưa ăn sáng, và đó là tiền ăn sáng mẹ cho trước khi đi học.
tình thương luôn tồn tại trong mỗi chúng ta không chỉ trong tôi trong bạn mà tronbg tất cả mọi người chỉ cần bạn sống tốt và biedest yêu thương thế giới này luôn có điều tốt đẹp chờ đón bạn phía trước trân trong