Các hiệp ước triều đình Huế đã ký với Pháp gồm:
1. Hiệp ước Gia Định - 1862: Được kí kết giữa phía Pháp và quân chủ Nguyễn Ánh, đưa miền Nam Việt Nam vào tay Pháp.
2. Hiệp ước Huế - 1883: Được kí kết giữa Pháp và triều đình nhằm thiết lập mối quan hệ bảo hộ.
3. Hiệp ước Patenôtre - 1895: Giữa Pháp và triều đình nhằm xác định lãnh thổ Việt Nam thuộc sự bảo vệ của Pháp.
4. Hiệp ước Thượng Hải - 1901: Chấm dứt cuộc kháng chiến của Liên minh Duy Tân và xác định cách mạng Việt Nam không được tổ chức trong nước.
5. Hiệp ước Biên Hòa - 1867: Giữa Pháp và triều đình, định rõ biên giới Đông Dương.
Những năm 1880 và 1890, Pháp tiếp tục đe dọa và áp đặt để ép triều đình Huế ký các hiệp ước mới, điều đó trở thành nguy cơ cho sự tồn tại của nước Việt Nam. Trong đó, hai hiệp ước cuối cùng là hiệp ước Patenôtre (1895) và hiệp ước Thượng Hải (1901) được coi là tiêu biểu cho sự kiểm soát và xâm lược của Pháp vào Việt Nam.
Hiệp ước Patenôtre đã xác định Việt Nam là một thuộc địa của Pháp, xác định rõ sự ưu tiên của Pháp trong việc bảo vệ các quyền và lợi ích của công dân Pháp tại Việt Nam, trong khi hiệp ước Thượng Hải cấm mọi hoạt động cách mạng của người Việt và lấy chế độ thực dân làm quan điểm chính trị.
Những hiệp ước này đã gây ra sự bất mãn và phản đối từ phía người Việt và tạo ra điều kiện thuận lợi cho sự nổi dậy của người dân Gia Định vào năm 1916, đánh dấu bước ngoặt lớn trong cuộc đấu tranh giành độc lập của nước Việt Nam.