Bài thơ "Hơi ấm ổ rơm" của nhà thơ Nguyễn Duy là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Bài thơ này có lối viết đơn giản, dễ hiểu, nhưng lại chứa đựng nhiều sâu sắc, người đọc cảm nhận được tình cảm chân thật của nhà thơ dành cho quê hương, cho đồng bào nghèo khó và cho cuộc sống giản dị của vùng quê.Bài thơ mở đầu bằng những câu chữ thật đỗi chân thành: “Mẹ đang làm đĩa trầu/có làm sao nỡ ngại thau làng”. Từ đó, người đọc nhận ra tình cảm mà Nguyễn Duy dành cho cuộc sống giản dị của người nông dân, cho vùng quê thanh bình, nơi ông sinh ra và lớn lên. Cuốn hút ở bài thơ của Nguyễn Duy nằm ở việc ông đã miêu tả vô cùng chi tiết các hình ảnh quen thuộc của vùng quê, như chòi lá, ổ rơm, nắng và gió đồng, tất cả đều tạo nên một bức tranh hoàn hảo về cuộc sống ở vùng quê cỏn con, bình yên.
Những câu thơ trích trong tác phẩm Hơi ấm ổ rơm của tác giả Nguyễn Duy. Những câu thơ chan chứa tình yêu thương của một người mẹ dành cho những người chiến sĩ. Vì khó khăn không có chăn đệm, người mẹ đã lót rơm rạ cho người chiến sĩ ngủ nhờ. Những cọng rơm tưởng chừng như xơ xác gầy gò ấy lại mang theo hương vị đồng ruộng thân thương, của quê hương như bao bọc cho người chiến sĩ say giấc. Ổ rơm ấy mang hơi ấm của tình người đùm bọc, của quê hương, của những thứ rất đỗi bình dị như đang ôm lấy người chiến sỹ đang chiến đấu bảo vệ quê hương. Bình thường, rơm nào có thể so được với chăn ấm nệm êm, so được với sự ấm áp của chăn đệm mang lại. Nhưng người chiến sĩ lại không cảm thấy thế. Tình thương và sự ấm áp ấy không loại chăn đệm nào có được. Trong câu thơ, anh thao thức. Anh thao thức vì điều gì? Anh thao thức trong hương thơm của ruộng lúa ngoài kia, trong cái tình người ấm áp, trong sự yêu thương, đùm bọc của những con người chất phác hiền lành. Hương mật ong là hương lúa chín, phải chăng cũng là báo hiệu về một mùa màng bội thu, no đủ. Người lính ấy, trong tình cảnh thiếu thốn, trong tình cảnh chỉ có thể an ủi bản thân bằng sự hơi ấm của rơm nệm, bằng mùi hương ngào ngạt của lúa chín, lại cảm thấy chăn nệm chẳng là gì.
Tuy nhiên, dù bài thơ được viết bằng cách cực kỳ đơn giản và chân thật, nhưng lại có một điểm không nên bỏ qua là sức cảm thụ sâu sắc của tác giả. Nhà thơ đã thành công đưa người đọc quay trở lại thế giới quen thuộc của vùng quê miền núi, cách mạng hóa các triết lý đơn giản của cuộc sống không có gì xa hoa, kể cả những giấc mơ, hy vọng và tình yêu. Bài thơ "Hơi ấm ổ rơm” của Nguyễn Duy là một bức tranh khá chân thực, tự nhiên về cuộc sống dân dã, đương thời đó đã trở thành một tác phẩm của văn học cách mạng, được đọc và yêu mến cho đến tận bây giờ.
Tác giả liệt kê các hình ảnh: đồng chiêm, nhà tranh, ổ rơm, bà mẹ, hơi ấm, lửa, lúa… Việc sử dụng những phép liệt kê này làm hiện lên thật sống động hình ảnh một ngôi nhà thân thương, bình dị. Nơi đó có người mẹ yêu thương hết lòng lo lắng, yêu thương người chiến sĩ. Căn nhà chỉ có ổ rơm mẹ lót con nằm nhưng trong cái nghèo khó vất vả, nhà thơ cảm nhận được hơi ấm ổ rơm, hơi ấm tình mẹ, hơi ấm quê hương, ruộng đồng quanh mình.
Tổng kết lại, bài thơ “Hơi ấm ổ rơm” là một tác phẩm hoàn hảo, tuy chỉ đơn giản nhưng giữa những từ tiếng, người đọc có thể cảm nhận được tình cảm chân thành sâu sắc của tác giả dành cho đời sống quê hương cũng như những người dân nghèo khó. Bài thơ này đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc đối với độc giả bởi tác giả biết cách cực kỳ thành công mang lại cho độc giả những cảm xúc phong phú mà không những giúp họ hiểu biết một khía cạnh mới về cuộc sống, mà còn giúp tạo điều kiện cho câu chuyện trở nên sống động hơn.