Chương 6 của cuốn sách tập trung vào vấn đề dân tộc và tôn giáo trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội. Trong giai đoạn này, các nhà lãnh đạo cách mạng đã phải đối mặt với nhiều thách thức liên quan đến việc xây dựng một xã hội công bằng và bình đẳng. Về vấn đề dân tộc, các nhà lãnh đạo cách mạng đã phải đối mặt với việc hòa giải và đoàn kết các dân tộc khác nhau trong một quốc gia. Họ đã thực hiện các biện pháp như tạo ra các chính sách dân tộc bình đẳng, đảm bảo quyền tự trị cho các dân tộc thiểu số và khuyến khích sự đa dạng văn hóa. Tuy nhiên, việc thực hiện các chính sách này không phải lúc nào cũng dễ dàng và đã gặp phải nhiều khó khăn. Về vấn đề tôn giáo, các nhà lãnh đạo cách mạng đã phải đối mặt với việc hòa giải giữa các tôn giáo khác nhau và xây dựng một xã hội không phân biệt tôn giáo. Họ đã thực hiện các biện pháp như tách biệt nhà nước và tôn giáo, đảm bảo tự do tín ngưỡng và khuyến khích sự không tôn giáo. Tuy nhiên, việc thực hiện các chính sách này cũng gặp phải nhiều khó khăn, đặc biệt là trong việc đối phó với sự phản đối từ các tôn giáo truyền thống. Trong chương này, cuốn sách cũng đề cập đến những thách thức và tranh cãi liên quan đến vấn đề dân tộc và tôn giáo trong quá trình xây dựng xã hội xã hội chủ nghĩa. Các nhà lãnh đạo cách mạng đã phải đối mặt với sự phản đối và kháng cự từ các nhóm dân tộc và tôn giáo, đồng thời cũng phải đảm bảo rằng quyền lợi và quyền tự do của tất cả các tầng lớp trong xã hội được đảm bảo. Tổng quan chung về chương này là vấn đề dân tộc và tôn giáo trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội đã đòi hỏi các nhà lãnh đạo cách mạng phải tìm cách hòa giải và đoàn kết các dân tộc và tôn giáo khác nhau trong một xã hội công bằng và bình đẳng. Tuy nhiên, việc thực hiện các chính sách này đã gặp phải nhiều khó khăn và tranh cãi.