Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
“Long Thành Cầm Giả Ca” là một tác phẩm xuất sắc của nhà thơ lớn Nguyễn Du, được sáng tác trong quãng thời gian ông đi sứ sang nhà Thanh (Trung Quốc) từ năm 1813 đến năm 1814.
Tác phẩm kể về câu chuyện của một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn, biết chơi đàn, nhưng bị xã hội thời bấy giờ vùi dập. Bài thơ đã bộc lộ rõ nét nỗi thương xót chân thành của tác giả về những kiếp người bất hạnh, nhất là những phụ nữ khổ đau.
“Long Thành Cầm Giả Ca” được viết theo thể thơ “ca” và “hành”, hoặc gọi chung là “ca hành”. Đây là một thể thơ cổ, có nguồn gốc từ thơ Nhạc phủ đời Hán (Trung Quốc). Thể “ca hành” đều dài, không hạn chế câu chữ, không cần niêm, đối chặt chẽ; và đều có tính tự sự, tính trữ tình.
“Long Thành Cầm Giả Ca” không chỉ là một tác phẩm văn học có giá trị nghệ thuật cao, mà còn là một tác phẩm phản ánh sâu sắc hiện thực xã hội thời bấy giờ. Tác phẩm đã tố cáo mạnh mẽ tính chất tàn nhẫn của xã hội đó.
Tác phẩm đã để lại cho chúng ta bài học về lòng kiên trì, lòng yêu thương và khát khao vươn lên của những người phụ nữ trong cuộc sống khó khăn. Dù gặp nhiều khó khăn, gian khổ nhưng họ vẫn không ngừng hy vọng và kiên trì với ước mơ của mình. Đây chính là thông điệp mà tác giả Nguyễn Du muốn gửi gắm qua tác phẩm “Long Thành Cầm Giả Ca”.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |