Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ đánh giá chủ đề của văn bản sau: Một buổi chiều mà đàn con nhịn đói đã suốt buổi, bác Lê vá lại manh áo rét, gọi đứa cả đến rồi bảo..
Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ đánh giá chủ đề của văn bản sau: [...] Một buổi chiều mà đàn con nhịn đói đã suốt buổi, bác Lê vá lại manh áo rét, gọi đứa cả đến rồi bảo: - Ở nhà trông các em, tao vào nhà ông Bá xem có xin được ít gạo nào không. - Ban sáng u đã vào mà người ta có cho đâu; cậu Phúc lạo còn bảo hễ u vào nữa thì cậu ấy thả chó ra cắn. Bác Lê đáp: - Nhưng biết làm thế nào! Không có thì lấy gạo đâu ra mà ăn? Thôi, tao cứ liều vào lần nữa xem sao. Nói xong, bác Lê mở cửa liếp ra đi. Trong lòng, bác vẫn có chút hy vọng, tuy buổi sáng, lúc xin gạo, ông Bá đã đuổi mắng không cho. Bác nhớ lại cái cảnh sang trọng ấm cúng trong nhà ông Bá: những chậu sứ, câu đối thiếp vàng sáng chói. Không lẽ ông Bá giàu có thế mà không thí cho mẹ con bác được bát gạo hay sao? Ở nhà, đàn con bác ngồi nhìn nhau, đợi trong ổ rơm. Bác đi lâu mà không thấy về. Thằng Hy lắng tai nghe tiếng chó cắn trong làng, rồi bảo chị nó: - Hình như u về đấy, chị ạ. Bỗng có tiếng chân người rầm rập, đến tiếng gọi, rồi lũ trẻ thấy bác Đối và một người nữa khiêng bác Lê vào trong nhà. Trên bắp chân người mẹ, máu đỏ chảy ròng ròng. Đứa cả hiểu ngay mẹ nó bị chó ông Bá cắn. […] Thằng Hy vừa mếu máo vừa hỏi: - U làm sao thế u? Bác Lê nén cái đau, giảng cho con biết: - Thật cậu Phúc ác quá! Đã không cho thì thôi, lại còn thả chó ra đuổi; tao đã chạy mà không kịp, nên nó cắn phải. May gặp bác Đối, chứ không biết bao giờ mới lê được về nhà. Bác ngừng lại nhìn đàn con ốm yếu, rồi thở dài: - Thế là mẹ con biết lấy gì mà ăn cho đỡ đói bây giờ? Thằng Hy òa lên khóc, con Tí cũng khóc theo. Bác Lê giơ tay ra ôm chúng nó vào lòng, rồi nghĩ thương thân phận mình, bác cũng ứa nước mắt. (Trích Nhà mẹ Lê - Thạch Lam, Nhà xuất bản Đời nay, 1937)
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Văn bản trên của tác giả Thạch Lam vẽ lên một bức tranh đầy cảm xúc về tình thân và những khó khăn trong cuộc sống. Thông qua câu chuyện của bác Lê và đàn con nhỏ, tác giả đã thể hiện sự hy vọng và hy sinh không ngừng nghỉ của người cha trong việc tìm kiếm miếng cơm cho gia đình, dù điều đó có đồng nghĩa với những rủi ro và đau đớn. Đồng thời, bức tranh cũng là một lời nhắc nhở về tình người và lòng nhân ái, khi bác Đối và người dân trong làng không ngần ngại giúp đỡ bác Lê trong lúc khó khăn. Bằng cách này, tác giả muốn nhấn mạnh ý nghĩa của việc hiểu biết, quan tâm và chia sẻ trong mối quan hệ gia đình và xã hội. Đồng thời, bức tranh cũng gợi lên sự đau đớn và khó khăn mà những người nghèo đối diện trong cuộc sống hàng ngày, đồng thời khẳng định sức mạnh của tình thân và lòng nhân ái trong việc vượt qua mọi khó khăn.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ