Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Dựa vào đoạn trích trên viết một bài văn phân tích yếu tố tự sự và trữ tình trong đoạn trích trên

Với những người yêu, Đà Lạt là xứ tình. Cái mát mẻ thiên phú làm cho cỏ cây non nước chốn này thảy đều gợi cảm, gợi tình. Đà Lạt khác nào một vườn địa đàng được tạo riêng cho những cặp uyên ương. Huyền thoại tình yêu ngày ngày vẫn vẽ lại thiên nhiên xứ sở. Cái ngọn núi cao nhất Đà Lạt là Langbiang vốn mang trong nó truyền thuyết về một tình yêu bất tử. Ngày đêm từ cao vời dõi trông xứ sở, hẳn Langbiang đã thành vị thần bảo trợ đất này. Uy của thần đã khiến các thắng cảnh kì thú nhất nơi đây kết nối với nhau chung tay biến Đà Lạt thành cõi tình. Một cõi tình luôn để ngỏ mời mọc mọi lứa đôi. Cứ thế tạo vật được design theo bản đồ tình yêu. Hay tình yêu tự lập bản đồ cho tạo vật theo ý mình? Chả biết, chỉ biết lần theo những địa danh nổi tiếng xứ này, người ta như bị dẫn dụ vào non nước của ái tình : Thung lũng tình yêu, Đồi Mộng mơ, Thác Cam ly, Hồ Xuân hương, Hồ Tuyền lâm, Hồ Than thở, Đồi thông hai mộ… Còn từng địa danh thì ngập trong thế giới của hoa yêu: dã quỳ, mimosa, foget me not, hoa đào, hoa hồng, lay ơn, bất tử…

Chỉ sau hơn một giờ bay, từ chốn phồn tạp, những người yêu đã hạ cánh xuống địa đàng. Uyên ương hẹn hò lên đây như lên chốn Thiên Thai. Phu thê tìm đến đây như tìm về vườn Eden cho tuần trăng mật. Người vội đánh mất quãng son trẻ tìm về đây mong một dịp tái son, truy lĩnh chút nào phần lãng mạn thất thoát. Người tơi tả những vết thương sâu tìm về đây với hi vọng được băng bó, rịt lành. Người thất lạc nhau trong quãng đời trước lặn lội về đây để trao nhau những gì chưa kịp trao, nhận những gì chưa kịp nhận, như một đền bù muộn. Ai cũng mong tìm ở xứ sương rơi này một chút lãng quên, xin mây mưa chút vui vầy và nghe từ thông xanh một lời độ lượng khi nhịp tim đập loạn. Rồi thì về lại đời mình sống tiếp phận mình. Đà Lạt bí mật mở những Khau Vai, những hội chen Nga Hoàng, Giã La cho dân gian. Cùng với cái mát mẻ ôn đới, đây chính là nét quyến rũ mà Tuần Châu, Cát Bà, Sầm Sơn, Nha Trang, Vũng Tàu, Phú Quốc không thể có được, thậm chí Tam Đảo, Sa Pa, Bà Nà cũng không sánh được. Bao kẻ yêu cứ thế đổ bộ xuống Đà Lạt. Nhưng khốn nỗi, thời gian ở cõi yêu bao giờ chẳng trôi nhanh. Trăng mật bao giờ chẳng ngắn. Vài ngày trôi qua chóng vánh, làm sao đủ thỏa lòng nhau. Với những tái hồi muộn, đôi khi, đến bên nhau rồi, gần nhau là thế, nhưng chắc gì đã có thể tỏ bày. Biết đâu lại chẳng ngọng nghịu, khờ khạo, chẳng dấm dớ, vu vơ như cái thuở não nào… Rồi lại giã từ, về lại phận mình mà chưa kịp trao gửi nhau bất cứ điều gì. Háo hức mang đến lại lủi thủi mang về.

Nhưng, dù sao Đà Lạt vẫn là một cơ hội vàng. Bay cùng tôi trong chuyến bay này, có bao nhiêu trái tim đang hồi hộp trong những lồng ngực có vẻ điềm nhiên kia ? Làm sao tôi biết rõ. Riêng anh bạn đi cùng chuyến tập huấn với tôi đây, thì ngay từ lúc kéo va li vào check in đã khó điềm nhiên rồi. Ba ngày nữa vợ anh cũng sẽ bay vào. Họ đã chọn Đà Lạt cho sự kiện mong chờ : sinh nhật vợ và 20 năm ngày cưới. Dù trước đó họ vừa có một kì cuối tuần Phú Quốc, và ngày tròn của con số 20 thực ra còn ở tháng sau. Nhưng, chả cản trở gì. Kỉ niệm như thế phải thuộc về Đà Lạt thôi. Họ sẽ cùng lượn xe đạp đôi ven Thung lũng tình yêu và những gương hồ Đà Lạt, sẽ lượn trên những con dốc mềm qua các vườn hoa, quầy hoa đẹp nhất, rồi sẽ cùng lên đỉnh Langbiang… Ba ngày nữa, chiếc xe đạp đôi nào dưới kia sẽ có may mắn được chọn, loài hoa nào, bông hoa nào sẽ gặp hên đây ?... Hèn chi mà chẳng bồn chồn ? Phần mình, đến Đà Lạt lần này, dù biết không còn trẻ, tôi vẫn mong có những hồi hộp như thế ! Những hồi hộp sẽ thì thầm bên tai rằng đời chưa phải đã hết, dù mất mát rụng rơi vẫn có cơ tìm lại, những ngày Đà Lạt này sẽ vẫn là những ngày đôi lứa, như thuở mới yêu, thuở chưa đắng cay gì. Bên cửa sổ máy bay, tôi miên man nghĩ tới những bông hoa Đà Lạt, ở dưới xứ thông kia có sắc hoa nào ứng với tôi không ? có bông hoa nào sẵn lòng chia sẻ với tôi không ?
Trích Đà Lạt và tôi " Chu Văn Sơn".
Dựa vào đoạn trích trên viết một bài văn phân tích yếu tố tự sự và trữ tình trong đoạn trích trên.
1 trả lời
Hỏi chi tiết
489
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong đoạn trích trên, ta thấy rằng tác giả đã sử dụng phong cách tự sự và trữ tình để mô tả Đà Lạt và cảm xúc của mình khi đến đây. Tác giả không chỉ mô tả vẻ đẹp của Đà Lạt mà còn chia sẻ những suy tư, mong muốn và hy vọng của mình.

Yếu tố tự sự được thể hiện qua việc tác giả chia sẻ những cảm xúc, suy tư và trải nghiệm cá nhân khi đến Đà Lạt. Tác giả miêu tả cảm giác hồi hộp, hân hoan và mong đợi khi đến với thành phố này, cũng như những kỷ niệm và hy vọng của mình. Việc tác giả chia sẻ những suy tư và cảm xúc cá nhân giúp độc giả hiểu rõ hơn về tâm trạng và trải nghiệm của tác giả khi đến Đà Lạt.

Yếu tố trữ tình được thể hiện qua việc tác giả mô tả vẻ đẹp của Đà Lạt và những cảm xúc tình yêu, lãng mạn trong đoạn trích. Tác giả sử dụng những từ ngữ mô tả tinh tế để miêu tả vẻ đẹp của Đà Lạt, cũng như những cảm xúc của những người yêu khi đến đây. Việc tác giả kết hợp giữa việc mô tả vẻ đẹp tự nhiên và cảm xúc tình yêu, lãng mạn giúp tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc và sâu lắng về Đà Lạt.

Tóm lại, yếu tố tự sự và trữ tình đã giúp tác giả tạo ra một bức tranh sống động và cảm động về Đà Lạt, cũng như những cảm xúc và suy tư của mình khi đến đây. Điều này giúp độc giả cảm nhận được sự chân thành và tình cảm mà tác giả dành cho Đà Lạt, từ đó tạo nên một bài văn sâu sắc và đầy ý nghĩa.
3
0
Hưngg
07/05 16:22:10
+5đ tặng
Trong đoạn trích "Đà Lạt và tôi" của Chu Văn Sơn, sự tự sự và trữ tình được thể hiện một cách sâu sắc và chân thành thông qua những dòng văn tràn ngập cảm xúc và suy tư cá nhân về thành phố Đà Lạt - nơi được mô tả như "xứ tình", "vườn địa đàng" của những cặp đôi uyên ương và những người tìm kiếm lãng mạn.

Bài văn này không chỉ là một tả thực của Đà Lạt mà còn là một cuộc trò chuyện chân thành của tác giả với độc giả về những suy tư sâu xa về tình yêu và cuộc sống. Tác giả không ngần ngại chia sẻ về những cảm xúc trong trái tim, từ hồi hộp, háo hức cho đến nỗi buồn, nỗi lo lắng và cả nỗi sầu thương. Những đoạn văn đầy tư sự này không chỉ là những ghi chú cá nhân mà còn là những phần của chính bản thân tác giả.

Tình yêu và lãng mạn là hai yếu tố chủ đạo trong bài văn này. Đà Lạt không chỉ là nơi đẹp đẽ với những thắng cảnh tuyệt vời mà còn là một điểm hẹn của những người yêu nhau. Tác giả miêu tả Đà Lạt như một "vườn địa đàng" nơi mà mọi khoảnh khắc trở nên đặc biệt, mỗi góc phố, mỗi thắng cảnh đều mang trong mình hơi thở của tình yêu và lãng mạn.

Tuy nhiên, dưới vẻ đẹp huyền diệu ấy cũng là những nỗi lo lắng, những suy tư về cuộc sống và tình yêu. Tác giả không chỉ nhìn nhận Đà Lạt qua góc nhìn lãng mạn mà còn thông qua những suy tư sâu xa về cuộc sống và những mối quan hệ con người. Đây là yếu tố làm nên sự chân thành và trữ tình trong bài văn này.

Tóm lại, bài văn "Đà Lạt và tôi" của Chu Văn Sơn không chỉ là một bức tranh tĩnh lặng về vẻ đẹp của Đà Lạt mà còn là một cuộc trò chuyện chân thành và trữ tình của tác giả với độc giả về tình yêu và cuộc sống.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư