Dưới đây là các câu trả lời cho những câu hỏi của bạn:
Câu 1: Văn bản được viết dưới dạng truyện ngắn.
Câu 2: Truyện được kể theo ngôi thứ nhất, với nhân vật "dì Hảo" là người kể chuyện.
Câu 3: Một số chi tiết kể về hoàn cảnh đáng thương của dì Hảo:
Dì Hảo phải mang gánh nặng gia đình, kiếm được mỗi ngày 2 hào nhưng phải nuôi cả gia đình.
Sau khi sinh con, dì Hảo mệt mỏi, không thể kiếm được 2 hào như trước.
Chồng dì Hảo trở nên hung hăng, chửi bới, bỏ đi, để dì Hảo đau ốm, bơ vơ.
Bà cụ không thể giúp đỡ dì Hảo như trước do cũng rơi vào hoàn cảnh khó khăn.
Câu 4: Biện pháp tu từ trong câu "Chao ôi! dì Hảo khóc. Dì khóc nức nở, khóc nấc lên, khóc như người ta khổ" là lặp từ và câu. Tác dụng là để nhấn mạnh sự đau khổ, tuyệt vọng của dì Hảo khi phải chịu đựng những cơ cực trong cuộc sống.
Câu 5: Qua câu văn "Trách làm gì hắn, cái con người bắt buộc phải tàn nhẫn ấy? Hắn phải ăn, phải uống, phải vui thú, đó là đời của hắn", ta thấy rằng nhà văn cố gắng hiểu và thông cảm với tâm trạng, hành động của người chồng. Mặc dù có vẻ tàn nhẫn, nhưng đó là do hoàn cảnh buộc anh ta phải làm như vậy để tồn tại.
Câu 6: Qua đoạn văn, nhà văn thể hiện một thái độ đầy cảm thông, thương xót dành cho nhân vật dì Hảo. Những chi tiết miêu tả về nỗi khổ và sự bất hạnh của dì Hảo khiến người đọc không khỏi xót xa, thông cảm.
Câu 7: Số phận và tính cách của dì Hảo được thể hiện qua đoạn trích là vô cùng đáng thương. Dù phải gánh vác nhiều trách nhiệm gia đình, nhưng dì Hảo vẫn giữ được sự hiền lành, chịu đựng. Tuy nhiên, cuộc sống quá khổ cực đã khiến dì trở nên bất hạnh, bơ vơ, không nơi nương tựa.
Câu 8: Thông điệp sâu sắc nhất trong đoạn trích là sự bi kịch của những số phận con người bị cuộc sống, hoàn cảnh khắc nghiệt và bất công đẩy vào cảnh cùng quẫn. Nó phản ánh thực trạng xã hội bất công, những người yếu thế phải chịu nhiều đau khổ trong cuộc sống. Đây là bài học về lòng người và sự công bằng xã hội mà tác giả muốn gửi gắm.