Có đạo đức nghề nghiệpĐạo đức nghề nghiệp là một trong những phẩm chất cơ bản đầu tiên. Phẩm chất này cần thiết ở mọi nghề chứ không riêng nghề giáo viên. Đạo đức trong nghề giáo có ý nghĩa quan trọng để bạn có thể trở thành một người giáo viên mẫu mực. Giáo viên cần có thái độ trung hòa, và là tấm gương cho học sinh noi theo. Bởi ở lứa tuổi này, hầu hết học sinh đều xem giáo viên của mình như thần tượng. Do đó, cách giáo viên xử sự với học sinh sẽ là những nét đẹp để các em ghi nhớ và noi theo. Không đối xử thiên vị, luôn cư xử công bằng và đặt mục tiêu giáo dục tiểu học lên hàng đầu, không chạy theo thành tích…
Là người “yêu nghề, mến trẻ”Tính chất của nghề giáo cũng sẽ có những khó khăn, vất vả cần phải đối mặt. Do đó, nếu bạn không phải là người có nhiệt huyết với nghề thì sẽ rất áp lực. Khi bạn đam mê với nghề và làm việc với cái tâm của nhà giáo thì bạn mới có thể gần gũi và gắn bó với học sinh của mình. Bởi lẽ mục tiêu của ngành giáo dục tiểu học không chỉ là dạy kiến thức cho trẻ mà còn xây dựng nhân cách cho trẻ.
Là người có trách nhiệmTính trách nhiệm trong giáo dục là vô cùng cần thiết. Trách nhiệm cao sẽ giúp bạn hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Giáo viên có trách nhiệm sẽ có những phương pháp để theo sát, nắm bắt tình trạng học lực, tính cách và tâm lý của từng học sinh. Từ đó có những phương pháp dạy học phù hợp nhất với các em. Người có trách nhiệm sẽ luôn tự trau dồi và nâng cao trình độ chuyên môn của mình để mang đến cho học sinh những kiến thức hay nhất.
Kết luận :
- Rèn luyện phương pháp tư duy (tư duy độc lập, tư duy phê phán và tư duy sáng
tạo - một điểm đang yếu trong giảng dạy hiện nay).
- Bồi dưỡng tâm hồn trong sáng (bao hàm cả việc giáo dục lý tưởng, lẽ sống,
đạo đức) cho các em. Phải “chắp cánh” ước mơ cho các em bay cao, bay xa...
Trong mỗi bài giảng, đều nhất thiết phải có được cái mới trên những mức độ
khác nhau để đạt được yêu cầu về cả 3 mặt đó. Tri thức mới, như “vật liệu xây
dựng”. Phương pháp tư duy tựa như “cách thiết kế ngôi nhà”. Chỉ có vật liệu mà
không biết cách làm thì cũng như không. Song, nếu có vật liệu, biết cách xây dựng,
mà không chịu / muốn / dám / say mê làm thì cũng vô dụng; nghĩa là không có tâm
hồn hay tâm hồn bệnh hoạn, méo mó thì cũng hỏng.
Trong 3 mặt trên, xét về tầm quan trọng của yêu cầu giáo dục, thìbồi dưỡng tâm
hồn là cái “gốc”, bởi vậy nên chúng ta mới đề ra khẩu hiệu “tiên học lễ, hậu học
văn”. Và “học lễ” thông qua “học văn”, bởi “văn dĩ tải đạo”, nghĩa là thông qua dạy
chữ mà dạy người. Đương nhiên không phải sống sượng “lắp ghép” 3 mặt với nhau.
Thực hiện tốt yêu cầu của cả 3 mặt đó đòi hỏi người dạy phải cónghiệp vụ và năng
lực, năng khiếu sư phạm nhất định. Chính vì vậy mà sư phạm không chỉ là khoa học mà còn là nghệ thuật