Chi tiết “Sinh trích Đói” trong truyện ngắn “Đói” của Thạch Lam là một chi tiết giàu ý nghĩa, phản ánh chân thực và sâu sắc cuộc sống cơ cực, khốn khổ của người dân nghèo trong xã hội Việt Nam những năm 1930. Sinh trích Đói là một món ăn được làm từ gạo xay nhuyễn, trộn với muối, rồi đem phơi khô, sau đó nghiền thành bột, dùng để ăn. Đây là món ăn rẻ tiền, dễ làm, nhưng lại rất nghèo dinh dưỡng. Chi tiết này cho thấy sự thiếu thốn, bần cùng của người dân, họ phải ăn những món ăn đơn điệu, thiếu chất, để duy trì sự sống. Hơn nữa, chi tiết “Sinh trích Đói” còn thể hiện sự bất lực, khốn khổ của người dân trước nạn đói. Họ không có đủ thức ăn để nuôi sống bản thân, phải ăn những món ăn như “Sinh trích Đói” để cầm cự. Qua chi tiết này, Thạch Lam đã phơi bày hiện thực khốc liệt của xã hội Việt Nam lúc bấy giờ, gây xúc động mạnh mẽ cho người đọc.