Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn tả ông nội của em có biện pháp tu từ nhân hóa, so sánh (không có ẩn dụ với hoán dụ)

viết một bài văn tả ông nội của em hay dài có biện pháp tu từ nhân hóa so sánh không có ẩn dụ với hoán dụ
2 trả lời
Hỏi chi tiết
13
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Ông nội em là một con người giản dị, nhưng tình cảm của ông lại phong phú như những trang sách cổ được trải dầy qua thời gian. Ông đã sống một cuộc đời đầy những kỷ niệm và bài học quý giá, và với em, ông giống như một ngọn đèn sáng, dẫn đường giữa bóng tối của cuộc sống.

Ông cao lớn, nhưng không phải vì chiều cao mà ông trông nguy nga, mà chính vì sự uy nghiêm và lòng nhân hậu của ông. Mái tóc ông bạc trắng như những đám mây sà xuống bầu trời trong xanh, và làn da ông rạn nứt như những vết tích của thời gian. Đôi mắt ông sáng, long lanh như ánh sao đêm, luôn hiện lên sự ấm áp và tĩnh lặng.

Mỗi khi ông cười, không khí như trở nên nhẹ nhàng hơn, tiếng cười của ông vang vang như tiếng chuông ngân, khiến mọi người xung quanh cảm thấy gần gũi. Những câu chuyện ông kể, hệt như những bông hoa nở rộ trong mùa xuân, mang đến cho em bao niềm vui và cảm hứng. Ông không chỉ là người kể chuyện, mà còn là người bạn, là người thầy dạy em những bài học cuộc sống vô cùng quý giá.

Ông thường hay ngồi bên hiên nhà, chăm sóc những chậu cây cảnh nhỏ xinh. Những chậu cây đó như những đứa con của ông, được ông nâng niu và chăm sóc từng ngày. Ông cắt tỉa, tưới nước, nói chuyện với chúng như những người bạn thân thiết. Nhìn ông và những chậu cây, em có cảm giác như ông chính là người cha của thiên nhiên, gìn giữ và nuôi dưỡng những điều diệu kỳ của cuộc sống.

Ông cũng thích ngồi ngắm hoàng hôn, khi ánh mặt trời lặn dần sau những hàng cây. Ông nói rằng cuộc đời cũng giống như một buổi hoàng hôn, có trầm có bổng, có những khoảnh khắc đẹp đẽ và buồn thương. Em thường ngồi bên ông, lắng nghe ông chia sẻ những suy tư về cuộc đời, và trong lúc ấy, em cảm thấy bình yên như những cơn gió thoáng qua.

Mỗi bữa cơm, ông lại làm cho em những món ăn thân thuộc mà bao giờ cũng tràn đầy tình thương. Ông thường nói với em rằng: "Ngon nhất không phải là món ăn, mà chính là tâm huyết của người nấu." Những bát cơm nóng hổi được ông đặt trên bàn như những ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn, khiến em cảm nhận được sự hạnh phúc và tình yêu thương mà ông dành cho gia đình.

Ông nội em là một người có lòng kiên nhẫn, như một người thầy cố gắng gieo những hạt giống trí thức vào tâm hồn của các thế hệ sau. Những bài học ông dạy em không chỉ là kiến thức, mà còn là những đạo lý sống quý báu. Ông không chỉ dạy em cách đọc, cách viết, mà còn dạy em cách đối nhân xử thế, cách yêu thương và chia sẻ với mọi người xung quanh.

Dẫu cuộc sống có khó khăn, ông vẫn kiên trì như một cây tràm đứng vững giữa cơn bão, không vì những sóng gió mà nao núng. Ông đã sống và thực hiện những điều ông tin tưởng, và điều đó đã in sâu vào tâm trí em như một bài học không thể nào quên.

Ông nội em, một người ông tuyệt vời, là ví dụ sống động cho lòng kiên trì và tình yêu thương. Em cảm thấy vô cùng tự hào và biết ơn khi được là cháu của ông. Mỗi ngày trôi qua, em đều mong ước rằng ông sẽ mãi mãi khỏe mạnh, để em có thể học hỏi và trưởng thành dưới ánh sáng của sự khôn ngoan mà ông đã để lại. Thời gian thấm thoát trôi qua, nhưng tình cảm của em dành cho ông sẽ luôn mãi mãi tồn tại, như dòng sông không bao giờ ngừng chảy.
2
0
Ngoc Trinh
21/08 17:04:42
+5đ tặng
Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy, trong gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mọi người nhưng người em yêu quý nhất đó chính là ông ngoại của em.

Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông có dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm như một người con xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió.(So sánh) Mái tóc ông giờ đã thưa, không còn dày như khi còn trẻ, điểm những khoảng tóc trắng như cước. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu như ông tiên trong truyện cổ tích(so sánh), khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo những nếp nhăn xô lại vào nhau cùng những chấm đồi mồi do dấu hiệu của tuổi tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên bầu trời, nhìn rõ được mọi vật xung quanh(so sánh)Hai gò má ông cao, cùng vầng trán nhẵn nhụi tựa như hình ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy(so sánh). Đôi bàn tay của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc nhỏ trong gia đình như chăm sóc cây cối, cho chim ăn.
Ông thường mặc trang phục rất giản dị. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng, ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông em rất thích đọc sách, ngày ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách về mọi lĩnh vực, vậy nên ông là một kho kiến thức sâu rộng. Ông thường kể cho em nghe những câu chuyện về ngày xưa, về chiến tranh, về cuộc sống con người, những tập tục truyền thống, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng nói ấm áp mà cũng có phần dõng dạc của ông.

Ông rất yêu thương em, ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em những bài học làm người sâu sắc, dạy em cách trở thành một con người tự lập. Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thứ đồ ăn em thích, kể chuyện cho em nghe và lúc nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy hiền từ, ấm áp như ánh nắng mặt trời vậy.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Quỳnh Anh
21/08 17:06:19
+4đ tặng

Ông nội em là người em yêu thương và kính trọng nhất. Tuổi thơ của em gắn liền với hình ảnh ông, người đã dạy em bao điều hay lẽ phải, và cũng là người luôn bên cạnh em trong những tháng ngày vui vẻ hay buồn bã.

Năm nay, ông đã bước sang tuổi bảy mươi hai, cái tuổi mà nhiều người ông, người bà khác đã có dấu hiệu của sự mệt mỏi, yếu ớt. Nhưng ông em lại khác, ông vẫn còn rất khỏe mạnh. Mái tóc ông bạc phơ, giống như mái tóc của những ông bụt trong những câu chuyện cổ tích mà ông thường kể. Mỗi khi ông cười, nụ cười hiền từ và móm mém ấy khiến em nhớ đến nụ cười của ông tiên, luôn làm em thấy an tâm và ấm áp. Ông có nước da vàng sậm, gương mặt già nua hằn sâu những nếp nhăn của thời gian, nhưng với em, ông vẫn luôn là người mạnh mẽ nhất.

Mỗi buổi chiều hè, ông thường ngồi trên chiếc ghế tựa ở đầu hè, để cho gió mơn man thổi qua, rồi chợp mắt đôi chút. Những lúc ấy, em ngồi cạnh ông, nhìn thật kĩ gương mặt đã hằn sâu bao nhiêu nỗi vất vả, em càng thêm thương ông. Đôi tay gầy guộc của ông, dù nổi rõ những đường gân xanh, nhưng lại là đôi tay đã từng bế em, dạy em cầm nắm mọi thứ đầu đời. Đôi chân ông đã yếu đi nhiều, nhưng mỗi khi cần, ông vẫn sắn tay áo lên và làm mọi việc nặng nhọc trong nhà, như chặt củi, gánh nước, tưới cây. Ông bảo rằng em còn nhỏ, chưa thể làm những việc đó, chỉ cần giúp ông những việc nhẹ nhàng thôi.

Ông giản dị lắm. Ông chỉ mặc đi mặc lại bốn chiếc áo sơ mi màu trắng đã ngả màu và chiếc quần kẻ sọc đen cũ kĩ. Dù đôi dép cao su ông đi đã mòn đế, nhưng ông không bao giờ đòi hỏi gì. Mỗi khi ai đó muốn mua cho ông đồ mới, ông đều gạt đi, bảo rằng đồ cũ còn dùng được, mua mới làm gì cho phí. Ông là vậy, lúc nào cũng lo nghĩ cho con cháu, mà chẳng bao giờ nghĩ đến bản thân mình.

Ông không chỉ giản dị, mà còn là một người thầy, một người bạn của em. Ông dạy em biết bao điều trong cuộc sống, từ những bài học nhỏ nhặt đến những kỹ năng sống quan trọng. Ông còn kể cho em nghe những câu chuyện thú vị, những câu chuyện mà chỉ có ông mới biết, và chỉ có ông mới kể một cách cuốn hút đến thế. Mỗi tối, khi em nằm trong vòng tay ông, nghe ông kể chuyện, em cảm thấy mình như đang chìm đắm trong một đại dương yêu thương vô tận.

Em yêu ông vô cùng. Mỗi ngày trôi qua, em luôn lo sợ rằng sẽ đến lúc ông rời xa em. Chính vì vậy, em càng thêm trân trọng những giây phút bên ông, càng thêm yêu quý ông hơn. Đối với em, ông không chỉ là một người ông, mà còn là một người bạn, một người thầy, và là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo