LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn phân tích bài thơ "Thu điếu" ( mùa thu câu cá ) của tác giả Nguyễn Khuyến

viết bài văn phân tích bài thơ thu điếu ( mùa thu câu cá ) của tác giả Nguyễn Khuyến
2 trả lời
Hỏi chi tiết
70
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Bài văn phân tích bài thơ "Thu điếu" của Nguyễn Khuyến**

Nguyễn Khuyến là một trong những nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam thế kỷ XIX, nổi bật với nhiều tác phẩm thể hiện tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và sâu sắc trước vẻ đẹp của thiên nhiên, con người. Bài thơ "Thu điếu" (Mùa thu câu cá) là một trong những tác phẩm tiêu biểu, không chỉ thể hiện tình yêu thiên nhiên mà còn phản ánh tâm trạng và triết lý sống của tác giả.

"Thu điếu" mở đầu với hình ảnh của buổi chiều thu yên ả, tĩnh lặng. Câu thơ đầu tiên, "Sóng nước buồn thiu", đã gợi lên không khí tĩnh mịch của khung cảnh thu. Từ "buồn thiu" không chỉ miêu tả trạng thái của mặt nước mà còn phác họa cảm xúc của tác giả, là nỗi buồn man mác của mùa thu đang tràn ngập đất trời. Cảnh sắc thiên nhiên ở đây không chỉ đẹp đẽ mà còn mang một nỗi buồn riêng, làm tăng thêm sâu lắng cho tâm trạng của người câu cá.

Hình ảnh "con cá lội" lại thể hiện sự sống động, tươi vui giữa không gian tĩnh lặng. Cá bơi lội giữa khung cảnh thiên nhiên thanh bình, tạo nên sự đối lập giữa sự sống và cái tĩnh lặng của cuộc sống. Điều này thể hiện sự tinh tế trong cách nhìn nhận cuộc sống của Nguyễn Khuyến, khi ông không chỉ thấy cái đẹp mà còn nhận ra sự bình yên mong manh của cuộc sống.

Tiếp theo, hình ảnh "trăng" lại xuất hiện qua những vầng sáng lung linh trên mặt nước: "Trời trong, gương nước đã trong". Hình ảnh ánh trăng soi xuống mặt nước không chỉ mang lại vẻ đẹp huyền ảo mà còn tượng trưng cho sự tĩnh lặng, thanh thản trong tâm hồn tác giả. Khi nhắc đến ánh trăng, Nguyễn Khuyến không chỉ miêu tả cảnh sắc mà còn thể hiện những suy tư sâu lắng về cuộc đời.

Một trong những điểm nổi bật của bài thơ là việc sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhưng hình ảnh lại vô cùng giàu sức biểu cảm. Các từ ngữ được lựa chọn cẩn thận, hòa quyện giữa thiên nhiên và tâm hồn. Thông qua đó, Nguyễn Khuyến đã thể hiện sự hòa hợp giữa con người với thiên nhiên. Những mảng màu ấm áp, những âm thanh nhẹ nhàng của mùa thu như giúp con người trở về với chính mình, tìm thấy sự an yên trong tâm hồn.

Cuối cùng, bài thơ khép lại mà không có một lời quyết định rõ ràng, cũng không có một kết thúc bất ngờ. Điều này tạo nên một không gian mở, cho độc giả tự do suy nghĩ và cảm nhận. "Thu điếu" không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh mùa thu mà còn gợi mở một chiều sâu triết lí về sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, giữa cái đẹp và cái buồn.

Tóm lại, bài thơ "Thu điếu" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm nghệ thuật xuất sắc, không chỉ là bức tranh tuyệt đẹp của mùa thu mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về cuộc sống. Qua đó, ta thấy được tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thiên nhiên mãnh liệt của nhà thơ, đồng thời cảm nhận được triết lý sống giản dị mà sâu sắc của ông: sống trong thanh bình, hòa hợp với thiên nhiên và tìm kiếm niềm vui dù cuộc sống có nhiều nỗi buồn.
0
0
bngocc_đz
11/10 19:46:46
+5đ tặng

Mùa thu là đề tài quen thuộc của thơ ca Việt Nam. Thơ thu của văn học trung đại thường miêu tả cảnh đẹp vắng vẻ úa tàn và u buồn. Cảnh thu được ghi lại một cách ước lệ tượng trưng với những nét chấm phá, chớp lấy cái hồn của tạo vật. Thu điếu của Nguyễn Khuyến cũng mang nét thư pháp ấy. Khi vị Tam Nguyên Yên Đổ được coi là quán quân về thơ thu, thì chùm ba bài Thu vịnh, Thu điếu, Thu ẩm được đánh giá là tam tuyệt của thơ thu Việt nam. Trong đó đặc sắc nhất có lẽ là bài Thu điếu. Nhận xét về bài thơ này, Xuân Diệu có viết: “ Bài Thu vịnh là có hồn hơn hết, nhưng ta vẫn phải công nhận bài Thu điếu là điển hình hơn cả cho mùa thu của làng cảnh Việt Nam”. Không phải là Thu vịnh với không gian mênh mông bát ngát, mà là một Thu điếu được “gói gọn” trong một chiếc ao thu – ao chuôm đặc trưng vùng chiêm trũng Bắc Bộ – quê hương của cụ Tam Nguyên. Đằng sau cảnh thu vắng lặng là những nỗi niềm thầm kín của vị cao nhân:

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Thu điếu cũng như Thu vịnh, Thu ẩm chỉ có thể được Nguyễn Khuyến viết vào thời gian sau khi ông đã từ quan về sống ở quê nhà. Thu điếu là bài thơ tả cảnh ngụ tình đặc sắc. Cảnh đẹp mùa thu quê hương, tình yêu thiên nhiên, yêu mùa thu đẹp luôn gắn liền với tình yêu quê hương tha thiết. Cảnh thu, trời thu xinh đẹp của làng quê Việt Nam như hiện lên trong dáng vẻ và màu sắc tuyệt vời dưới ngọn bút thần tình của Nguyễn Khuyến.

Bối cảnh của toàn bài dường như được hiện hữu trong hai câu đầu. Khung cảnh trong bức tranh được bao trùm bởi cái lạnh lẽo của mùa thu và sự cô đơn trong lòng thi sĩ:

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo

Ấn tượng đầu tiên của người đọc với bài thơ, chắc hẳn là cách gieo vần “eo” đặc sắc, tinh tế và có chút mạo hiểm. Hai câu thơ trên thể hiện sự co lại, đọng lại cho ta cảm giác lạnh lẽo bao trùm toàn cảnh cùng sự yên tĩnh, lẻ loi. Sách Gia Ngữ nói: “Thuỷ chí thanh tác vô ngư” nghĩa là nước trong quá thì không có cá. Ấy thế mà, Nguyễn Khuyến lại nhè đúng lúc “nước trong veo” để mà ngồi thuyền đi câu. Vậy, đặt tựa bài thơ là Câu cá mùa thu âu chẳng phải là làm một việc dường như không thể. Hay điều này thể hiện cái tình cảnh ngặt nghèo của nhà thơ? Nhà Nho Nguyễn Khuyến đỗ đạt bậc nhất thời đó, làm quan to nhưng trước cảnh nước nhà nhiều biến động, ông đã phải từ quan về quê dạy học. Vua quan bạc nhược, chỉ biết theo Pháp cầu an, kẻ sĩ đã thấy rõ, cái hoài bão giúp dân giúp nước thật quá khó khăn, chẳng khác gì “câu cá nước trong” được đề ngay từ câu đầu vậy. Sự so sánh vô lí giữa con thuyền với cái ao chẳng phải là thân phận của Nguyễn Khuyến đối với thời thế thiên nan vạn nan đang trùm lên ông? Câu thơ được chọn lọc từ ngữ, gieo vần bình dị, thân mật mang tính gợi cảm cao và hàm ý sâu sắc, ắt hẳn cụ Tam Nguyên phải là một người có tầm nhìn sâu rộng và lòng yêu quê hương vô bờ bến mới lột tả được cảnh vật từ tâm đến diện.

Xuân Diệu: “Cái thú của bài Thu điếu ở cái điệu xanh: xanh ao, xanh bờ, xanh sóng, xanh trúc, xanh tròi, xanh bèo”. Không chỉ xanh, ở hai câu thực bức tranh thiên nhiên ấy còn được tô một nét vàng:

Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước ngõ khẽ đưa vèo

Mùa thu tiếp tục được hiện lên với hình ảnh “sóng biếc”, “lá vàng”. Cảnh vật động một cách khẽ khàng. Tác giả đã rất nhạy cảm, tinh tế khi chớp được những biến động tinh vi của tạo vật. Đó là sự chuyển động “hơi gợn tí” của sóng, là sự đưa nhẹ khẽ khàng của lá vàng, là sự mong manh uốn lượn của hơi nước mờ ảo trên mặt ao. Hai câu thơ đối nhau rất chỉnh, các sự vật có mối liên hệ với nhau chặt chẽ: gió thổi làm sóng gợn, làm lá rơi. Các tính từ, trạng từ “biếc”, “tí”, “vàng”, “khẽ”, “vèo” được sử dụng hợp lí, giàu tạo hình, vừa tạo ra bức tranh thanh nhã vừa có xanh vừa có vàng, vừa gợi được sự uyển chuyển của tạo vật. Nghệ thuật đặc sắc lấy động tả tĩnh của tác giả đã khiến cái tình nay càng tĩnh hơn. Cái tĩnh nó nhẹ đến vô hình, vị thi sĩ này quả là một người có tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống sâu sắc thì mới có thể cảm nhận được sự im lặng đến thế.

Như trên đã nói, mở đầu bài thơ tác giả sử dụng vần “eo” nhưng khung cảnh lại không bị giới hạn mà đã mở rộng theo chiều cao, tạo nên sự khoáng đạt, rộng rãi cho cảnh vật:

Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo

Bầu trời xanh ngắt xưa nay vẫn là biểu tượng đẹp của mùa thu. Chiều cao được cụ thể bằng sự “lơ lửng” của tầng mây và thăm thẳm của da trời xanh ngắt. Màu da trời mùa thu dường như ám ảnh sâu đậm trong lòng Nguyễn Khuyến nên trong các bài thơ thu, ông thường nhắc tới: “Trời thu xanh ngắt mấy từng cao” – Thu vịnh hay “Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt” – Thu ẩm. Bởi vậy, màu xanh ngắt của da trời không chỉ đơn thuần là một màu sắc mà có lẽ đó còn chính là tâm trạng nhiều ẩn ức, là chiều sâu tâm hồn đầy trăn trở của thi nhân. Trước đây, Nguyễn Du đã từng viết về mùa thu với:

Long lanh đáy nước in trời
Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng

Ngay Nguyễn Khuyến cũng thế. Mở ra không gian riêng, cảm hứng Nguyễn Khuyến trở về với khung cảnh làng quê quen thuộc, cũng vẫn hình ảnh cây tre, cây trúc; vẫn bầu trời ngày nào cùng ngõ xóm quanh co…, tất cả đều thân thương đượm màu làng cảnh Bắc Bộ. nếu như chiều cao được đo bằng trời thì chiều sâu ắt là độ “quanh co” uốn lượn của ngõ trúc. Từ “vắng teo” cho thấy sự vắng lặng không một bóng người, không chút động tĩnh, âm thanh. Bởi thế, hai câu thơ gợi ra sự trống vắng, nỗi cô đơn trong lòng người.

Xuyên suốt sáu câu thơ đầu, tác giả cho ta thấy bức tranh mùa thu với điểm nhìn từ gần đến cao xa, từ cao xa trở về gần gụi. Bức vẽ mang màu sắc xanh thẳm, buồn bã, cô đơn và đầy tâm sự của thi sĩ. Chung quay lại, không gian thu cũng chính là không gian của tâm trạng: cõi lòng nhà thơ yên tĩnh, vắng lặng. mọi tâm tư, giãi bàu được dồn nén vào hai câu kết:

Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo

Hình ảnh con người xuất hiện với tư thế ngồi ôm gối, trong trạng thái trầm tư mặc tưởng. Nhà thơ ngồi câu cá nhưng chẳng hề chú tâm đến việc câu, bởi vậy mới giật mình trước tiếng cá “đớp động dưới chân bèo”. Không gian phải yên tĩnh lắm, lòng người phải trong trẻo lắm mới nghe được âm thanh nhỏ nhẹ như vậy. Nói chuyện câu cá nhưng thực tế là để đón nhận cảnh thu, trời thu vào cõi lòng. Một tâm thế nhẫn: “tựa gối ôm cần”; một sự chờ đợi: “lâu chẳng được”; một cái chợt tỉnh mơ hồ: “cá đâu đớp động”. Nhà thơ mượn cảnh để tả tình. Câu cá chỉ là cái cớ để tìm sự thư thái trong tâm hồn. Âu cũng là cái sự vì nước vì dân. Đất nước ta đẹp thế, ấy vậy mà nhân dân lầm than. Cái hoài bão giúp dân từ đó mà mỗi ngày đều thêm khó khăn, và cũng tạo ra trong lòng cụ Tam Nguyên một rào cản; tạo sự buồn tẻ, cô đơn. Lòng người quạnh hiu chẳng cớ nào cảnh lại nhộn nhịp, vui tươi:

Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.

Thu điếu không chỉ đơn giản là một bài thơ thu. Từng câu chữ được nảy nở từ cảm nhận của các giác quan của vị thi nhân tài tình, lột tả được bức tranh thiên nhiên làng quê tươi đẹp của Việt Nam. Ai mà biết được quê hương mình đẹp và bình dị đến thế? Càng đọc, càng thấy được lòng yêu nước đang trào dâng. Từ đó, trong ta càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn với cái ham muốn bảo vệ và phát triển đất nước này.

Không chỉ thế, Thu điếu còn để lại trong ta bài học quý giá bao đời nay. Lòng tự tôn dân tộc không cho phép ta đầu hàng trước kẻ địch. Hãy như cụ Tam nguyên, không ham hư vinh cái chốn quan trường mục nát mà ở lại làm quan; hay bán rẻ lương tâm, bán rẻ đồng bào vì một vài chức vụ, chỉ hận bản thân chưa làm được gì cho đất nước, cho Tổ quốc. Dù chỉ một chút, mong rằng bản thân con và toàn thể các thanh thiếu niên được sống trong hòa bình hiện nay sẽ ngày một cố gắng xây dựng đất nước.

Tất cả các tác phẩm trong chùm thơ thu của Nguyễn Khuyến, có thể nói là vô cùng tuyệt vời. Tuy nhiên, nếu để chọn một bài thơ tâm đắc nhất thì chắc chắn đó là Thu điếu. Tác phẩm này có thể coi là kiệt tác trong nền văn học cổ điển nước nhà. Bài thơ như vẽ ra một bức tranh mùa thu ở trước mắt tôi vô cùng chân thực. Nhạc điệu độc đáo, cách gieo vần có phần mạo hiểm mà tự nhiên, không bị gò bó. Theo Xuân Diệu, Nguyễn Khuyến quả thực là một nghệ sĩ cao tay. Cái tình của nhà thơ đi đôi với cái tài. Với một tình yêu quê hương, đất nước và con người Việt Nam, từng câu từng chữ mà tác giả nhắc đến đều tạo ra những cảm xúc trong tâm hồn rất Việt của chúng ta. Cụ Tam Nguyên quả đúng là một nhà thơ của làng quê Việt Nam bình dị và gần gũi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Amelinda
11/10 19:50:09
+4đ tặng

Bài thơ "Thu điếu" của Nguyễn Khuyến là một bức tranh thu sống động, khắc họa một không gian yên bình, tĩnh lặng của làng quê Việt Nam. Qua những câu thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã vẽ nên một bức tranh mùa thu tuyệt đẹp và thể hiện tâm trạng thanh tĩnh, thư thái của mình.  

Nguyễn Khuyến đã sử dụng những từ ngữ giản dị, gần gũi để vẽ nên một bức tranh mùa thu bình yên: "ao thu", "thuyền câu", "sóng biếc", "lá vàng"... Mỗi hình ảnh đều gợi lên một cảm giác thanh bình, thư thái.Âm thanh trong bài thơ rất nhẹ nhàng, êm dịu: "Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo". Những âm thanh này tạo nên một không gian yên tĩnh, thư thái.Màu sắc chủ đạo của bức tranh là màu xanh của trời, của nước và màu vàng của lá úa. Sự kết hợp hài hòa giữa các màu sắc này tạo nên một bức tranh mùa thu thật sống động.Dù có chút cô đơn nhưng nhà thơ vẫn giữ được sự thư thái, an nhiên. Ông tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên, tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị.Qua những hình ảnh thiên nhiên tĩnh lặng, ta cảm nhận được nỗi cô đơn, tĩnh lặng trong tâm hồn của nhà thơ. Ông tìm đến với thiên nhiên để tìm kiếm sự bình yên. Hình ảnh "ngõ trúc quanh co khách vắng teo" gợi lên nỗi nhớ về quá khứ, về những người bạn cũ.
 Ngôn ngữ của bài thơ giản dị, trong sáng nhưng giàu hình ảnh, gợi cảm.Nhà thơ không chỉ tả cảnh mà còn gửi gắm vào đó tâm trạng của mình. Hình thức thơ lục bát truyền thống giúp bài thơ trở nên nhịp nhàng, uyển chuyển.Việc sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ ("sóng biếc theo làn hơi gợn tí"), điệp từ ("ngõ trúc quanh co") làm tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ.
Bài thơ là một lời ca ngợi vẻ đẹp bình dị, gần gũi của thiên nhiên. Qua bài thơ, ta cảm nhận được tình yêu sâu sắc của Nguyễn Khuyến đối với quê hương.Bài thơ khiến người đọc suy ngẫm về cuộc sống, về những giá trị đích thực.Dù trong hoàn cảnh sống ẩn dật, Nguyễn Khuyến vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời.

Bài thơ "Thu điếu" của Nguyễn Khuyến là một bức tranh thu tuyệt đẹp, vừa mang vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa thể hiện tâm hồn thanh cao, nhạy cảm của nhà thơ. Qua bài thơ, chúng ta cảm nhận được tình yêu quê hương, sự trân trọng những giá trị giản dị của cuộc sống. "Thu điếu" xứng đáng là một trong những bài thơ hay nhất của Nguyễn Khuyến, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư