Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ ở nước Văn Lang, có một người mẹ hiền lành sống một mình. Một ngày nọ, bà sinh ra một đứa trẻ đặc biệt, được gọi là Thánh Gióng. Ngay từ lúc mới sinh, Gióng đã lớn nhanh như thổi, chập chững biết đi khi mới chỉ ba tháng tuổi. Đôi mắt của cậu sáng như ánh sao, và đôi chân cứng cáp như những cây bạch đàn.
Khi giặc Ân xâm lược, vua Hùng triệu tập các anh hùng ra trận, nhưng Gióng vẫn còn nhỏ. Thế nhưng, khi nghe tin đất nước lâm nguy, cậu bé đã bừng tỉnh, dõng dạc nói: “Mẹ ơi! Con sẽ đi đánh giặc!”. Bà mẹ tuy lo lắng nhưng cũng tự hào, liền dẫn Gióng đến gặp vua. Vua Hùng rất cảm kích trước tinh thần quyết chiến của cậu.
Gióng được ban cho một con ngựa thần mạnh mẽ, một bộ giáp lấp lánh và một thanh gươm sắc bén. Khi Gióng cưỡi ngựa ra trận, cả vùng đất như bừng sáng, hình ảnh cậu trong bộ giáp rực rỡ giữa đồng xanh đã trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm. Gióng phi nước đại, lao vào đội quân giặc như cơn lốc. Từng cú chém của cậu như ánh chớp, làm cho quân thù kinh hồn bạt vía.
Trận chiến diễn ra ác liệt, nhưng với sức mạnh phi thường và lòng yêu nước vô bờ, Gióng đã đánh bại quân giặc, cứu vớt quê hương khỏi ách nô lệ. Sau khi chiến thắng, Gióng không trở về mà cưỡi ngựa bay lên núi, hòa vào thiên nhiên, trở thành biểu tượng của sức mạnh và lòng yêu nước trong tâm trí dân gian.
Người dân vẫn nhớ đến Thánh Gióng, người anh hùng đã mang lại bình yên cho đất nước, và mỗi năm vào ngày kỷ niệm chiến thắng, họ lại cùng nhau tổ chức lễ hội, kể cho nhau nghe về những điều kỳ diệu của Thánh Gióng – một biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước và sức mạnh ý chí con người.