- Về nội dung: Bài thơ được tác giả vẽ lên khung cảnh sân khấu nhỏ ở góc sân nhà. Nhân vật cháu đang cố gắng diễn giống như bà còng, từ bước chân, cách đánh tay, cái đầu,... Những điệu bộ, cử chỉ này đã phần nào miêu tả hình ảnh bà còng. Điều quan trọng hơn nữa, đó chính là khán giả. Khán giả đầu tiên, là chú mèo đang rất kinh ngạc. Tiếp là cô chị vô tư, cười lăn ra đất khoái chí. Mẹ thì ngồi lặng hồi lâu không nói nên lời. Bà lại đứng một chỗ từ lúc cháu bước ra sân khấu tới giờ, và trào nước mắt.
- Về nghệ thuật: Tác giả đã sử dụng những từ láy (khuệnh khoạng, vắt vẻo, vấp va vấp vểnh), tượng hình.
- Tác dụng của biện pháp nghệ thuật: Tạo ra những cảm xúc vui buồn, thăng trầm lẫn lộn. Nhờ sự tinh nghịch, ngộ nghĩnh, đáng yêu của cháu đến tiếng cười dòn tan của chị, sự trầm tư của mẹ, dòng nước mắt của bà đã vẽ lên bức tranh về gia đình thời chiến. Tuy thiếu người đàn ông nhưng vẫn đầy ắp tiếng cười, đầy ắp tình thân, ruột thịt.
- Về nội dung: Bài thơ được tác giả vẽ lên khung cảnh sân khấu nhỏ ở góc sân nhà. Nhân vật cháu đang cố gắng diễn giống như bà còng, từ bước chân, cách đánh tay, cái đầu,... Những điệu bộ, cử chỉ này đã phần nào miêu tả hình ảnh bà còng. Điều quan trọng hơn nữa, đó chính là khán giả. Khán giả đầu tiên, là chú mèo đang rất kinh ngạc. Tiếp là cô chị vô tư, cười lăn ra đất khoái chí. Mẹ thì ngồi lặng hồi lâu không nói nên lời. Bà lại đứng một chỗ từ lúc cháu bước ra sân khấu tới giờ, và trào nước mắt.
- Về nghệ thuật: Tác giả đã sử dụng những từ láy (khuệnh khoạng, vắt vẻo, vấp va vấp vểnh), tượng hình.
- Tác dụng của biện pháp nghệ thuật: Tạo ra những cảm xúc vui buồn, thăng trầm lẫn lộn. Nhờ sự tinh nghịch, ngộ nghĩnh, đáng yêu của cháu đến tiếng cười dòn tan của chị, sự trầm tư của mẹ, dòng nước mắt của bà đã vẽ lên bức tranh về gia đình thời chiến. Tuy thiếu người đàn ông nhưng vẫn đầy ắp tiếng cười, đầy ắp tình thân, ruột thịt.
- Về nội dung: Bài thơ được tác giả vẽ lên khung cảnh sân khấu nhỏ ở góc sân nhà. Nhân vật cháu đang cố gắng diễn giống như bà còng, từ bước chân, cách đánh tay, cái đầu,... Những điệu bộ, cử chỉ này đã phần nào miêu tả hình ảnh bà còng. Điều quan trọng hơn nữa, đó chính là khán giả. Khán giả đầu tiên, là chú mèo đang rất kinh ngạc. Tiếp là cô chị vô tư, cười lăn ra đất khoái chí. Mẹ thì ngồi lặng hồi lâu không nói nên lời. Bà lại đứng một chỗ từ lúc cháu bước ra sân khấu tới giờ, và trào nước mắt.
- Về nghệ thuật: Tác giả đã sử dụng những từ láy (khuệnh khoạng, vắt vẻo, vấp va vấp vểnh), tượng hình.
- Tác dụng của biện pháp nghệ thuật: Tạo ra những cảm xúc vui buồn, thăng trầm lẫn lộn. Nhờ sự tinh nghịch, ngộ nghĩnh, đáng yêu của cháu đến tiếng cười dòn tan của chị, sự trầm tư của mẹ, dòng nước mắt của bà đã vẽ lên bức tranh về gia đình thời chiến. Tuy thiếu người đàn ông nhưng vẫn đầy ắp tiếng cười, đầy ắp tình thân, ruột thịt.