Đi không há lẽ trở về không?
Cái nợ cầm thư phải trả xong.
Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt
Dở đem thân thế hẹn tang bồng
Đã mang tiếng ở trong trời đất,
Phải có danh gì với núi sông
Trong cuộc trần ai ai dễ biết,
Rồi ra mới biết mặt anh hùng
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Về nội dung: Phép đối tạo sự đối lập giữa hai công việc mà nhân vật trữ tình nghĩ đến. Một bên là mong muốn được thảnh thơi (mượn điền viên vui tuế nguyệt) và một bên là nghĩa vụ nặng nề, khổ cực (dở đem thân thế hẹn tang bồng). Điều này phản ánh tâm trạng nội tâm của nhân vật trữ tình, người muốn nghỉ ngơi nhưng lại bị gọi mời bởi trách nhiệm lớn lao đối với đất nước.
Về nghệ thuật: Phép đối giúp tạo ra sự hài hòa trong cấu trúc câu, làm tăng tính nhấn mạnh cho mâu thuẫn nội tâm của nhân vật. Qua đó, thể hiện rõ sự dằn vặt, giằng co giữa hai lựa chọn: một là thoát ly để an hưởng tuổi già, hai là hy sinh, cống hiến cho sự nghiệp lớn lao hơn.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |