Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nghị luận phân tích nhân vật Romeo trong tác phẩm Rô-mê-ô và Giu-li-et

RÔ-MÊ-Ô VÀ GIU-LI-ÉT

Trích, Uy-li-am Sếch-xpia

HỒI THỨ HAI

CẢNH II

VƯỜN NHÀ CA-PIU-LÉT

Rô-mê-ô ra

Rô-mê-ô: - Kẻ chưa từng bị thương thì há sợ gì sẹo!

Giu-li-ét xuất hiện trên cửa sổ

Ấy nhẹ nhẹ chứ nào! Ánh sáng nào vừa loé trên cửa sổ kia? Đỏ, phương đông đó, và nàng Giu-li-ét là mặt trời. Vùng dông dẹp tươi ơi, hãy hiện ra di, hãy giết chết ả Hằng Nga dố kị, héo hon và nhợt nhạt vì dau buồn khi thấy kẻ hầu của ả lại đẹp hơn. Ả ghen với em thế thì an theo a làm gì? Bộ cảnh đồng cốt của ả xanh xao nhợt nhạt, chỉ hợp với những đồ ngu xuẩn, em hãy vứt nó đi... Ôi người mà ta sung kinh, người mà ta yêu đương! Ôi, giá nàng biết nhỉ!... Nàng đang nói... Không, nàng im lặng... Gi kia? Đôi mắt nàng như lên tiếng, và ta nóng lòng muốn đáp lại ánh mắt nàng... Ta liều quá, nàng có nói với ta đâu. Nguyên là hai ngôi sao đẹp nhất bầu trời có việc phải đi vắng, đã tha thiết nhờ mắt nàng lấp lánh chờ đến lúc sao về. Ừ, nếu mắt nàng lên thay cho sao, và sao xuống nằm dưới đôi mày kia thì sao nhỉ? Vẻ rực rỡ của đôi gò má nàng sẽ làm cho các vi tinh tú nọ phải hổ ngươi, như vừng dương làm ảnh đèn phải thẹn thùng; còn cặp mắt kia trên bầu trời sẽ rọi khắp khoảng không một làn ánh sáng tưng bừng đến nỗi chim chóc sẽ lên tiếng hót vang vì tưởng là đêm đã tàn. Kìa nàng tì má lên tay! Ước gì ta là chiếc bao tay nhỉ, để được mơn trớn má đào!

Giu-li-ét: – Ôi chao!

Rô-mê-ô: – Kìa, nàng vừa lên tiếng! Hỡi nàng tiên lộng lẫy, hãy nói nữa đi! Đêm nay trên đầu ta, nàng toả ánh hào quang như một sứ giả nhà trời có đôi cánh, đang cuối những áng mây lười nhẹ lướt trên không trung, khiến kẻ trần tục phải cổ ngước đôi mắt thịt mà chiêm ngưỡng.

Giu-li-ét: – Ôi Rô-mê-ô, hỡi Rô-mê-ô! Sao chàng lại mang tên đó nhỉ? Chàng hãy từ bỏ thân phụ đi, từ bỏ tên họ đi; hoặc không thì chàng hãy thề là chàng yêu em đi, em sẽ không còn là con cháu nhà Ca-piu-lét nữa.

Rô-mê-ô (nói một mình): – Ta cứ đứng nghe thêm nữa, hay nên lên tiếng nhi?

Giu-li-ét – Chỉ có tên họ chàng là thù địch của em thôi. Nhưng nếu chẳng phải là người họ Môn-ta-ghiu thì chàng cũng vẫn là chàng. Chàng ơi! Hãy mang tên họ nào khác đi! Thế nào là họ Môn-ta-ghỉu nhĩ? Cái tên đó đâu có phải là bản tay, bàn chân, cánh tay, bộ mặt, một bộ phận nào đó của thân thể con người... Cái tên nào có nghĩa gì? Bông hồng kia, giá gọi bằng một tên khác, thì hương thơm cũng vẫn ngạt ngào. Vậy nếu chàng Rô-mê-ô chẳng mang tên Rô-mê-ô nữa, thì mười phân chàng cũng vẫn vẹn mười... Rô-mê-ô chàng ơi, chàng hãy từ bỏ tên họ đi. Cái tên kia đâu có phải xương thịt của chàng, chàng hãy đổi nó lấy cả tấm thân em.

Rô-mê-ô: – Đúng là từ miệng nàng nói ra nhé! Chỉ cần được nàng gọi là người yêu là tôi xin tức thì nhận tên thánh mới; từ nay trở đi, tôi không muốn bao giờ là Rô-mê-ô nữa.

Giu-li-ét: – Người là ai, mà nhờ đêm tối, chợt biết được điều tôi ấp ủ trong lòng vậy?

Rô-mê-ô: – Tôi không biết xưng danh cùng nàng thế nào. Nàng tiên yêu quý của tôi ơi, tôi thù ghét cái tên của tôi, vì nó là kẻ thù của nàng. Nếu chính tay tôi đã viết tên đó, thì tôi xin xé nát nó ra.

Giu-li-ét: – Tai nghe chưa trọn một trăm chữ từ miệng đó nói ra mà đã nhận ra tiếng ai rồi. Chẳng phải chàng Rô-mê-ô, họ nhà Môn-ta-ghiu đó ư?

Rô-mê-ô: – Hỡi nàng tiên kiều diễm, nếu nàng chẳng ưa tên họ đó, thì tôi chẳng phải Rô-mê-ô mà cũng chẳng thuộc họ Môn-ta-ghiu.

Giu-li-ét: – Chàng làm thế nào mà tới được chốn này? Và chàng tới làm gì? Tường vườn này cao, vượt qua thật khó. Và chàng thử nghĩ lại xem mình là ai. Nếu bị họ hàng nhà em bắt gặp nơi đây thì chàng khó lòng thoát chết.

Rô-mê-ô: – Tôi vượt được tường này là nhờ đôi cánh của tình yêu; mấy bức tường đá ngăn sao được ái tình. Mà cái gì tình yêu dám làm là làm được. Người nhà nàng ngăn sao nổi tôi.

Giu-li-ét: – Họ mà bắt gặp chàng thì họ giết chàng mất.

Rô-mê-ô: – Nàng ơi, ánh mắt kia còn nguy hiểm cho tôi hơn hai chục lưỡi kiếm của họ. Nàng hãy nhìn tôi với khoé mắt yêu thương là tôi chẳng ngại gì hằn thù của họ nữa.

Giu-li-ét: – Em cầu mong cho họ đừng bắt gặp chàng nơi đây.

Rô-mê-ô: – Đã có áo choàng của nàng Đêm che cho tôi khỏi bị họ nom thấy. Vả chăng, nếu chẳng được nàng đoái hoài thì thà cứ để họ bắt gặp. Thà để cho lòng căm thù của họ chấm dứt đời tôi còn hơn kéo dài kiếp sống mà thiếu tình nàng.

Giu-li-ét: – Ai đưa lối cho chàng tới đây?

Rô-mê-ô: – Ái tình, ái tình đã xui tôi tìm kiểm. Ái tình đã cho tôi lời khuyên, và tôi đã cho ái tình đôi mắt. Tôi chẳng phải là tay thuỷ thủ, nhưng giá nàng có ở nơi bờ biển xa xăm nhất, thì tôi cũng sẵn sàng liều mình vì báu vật.

Đề bài: Viết bài văn nghị luận phân tích nhân vật Romeo trong tác phẩm Rô-mê-ô và Giu-li-etHỒI THỨ HAI, CẢNH II - VƯỜN NHÀ CA-PIU-LÉT.

Dàn ý:

• Mở bài (8-10 dòng): Giới thiệu khái quát:

- Tên tác giả.

- Tên tác phẩm.

- Thể loại.

—> Nêu nhận định chung về tác phẩm, chốt luận đề của bài viết.

• Thân bài:

- Đoạn 1 (15-20 dòng): Làm rõ chủ đề, đề tài của tác phẩm.

- Đoạn 2 - 3 (15-20 dòng): Nghệ thuật - Nội dung.

+ Làm rõ những mâu thuẫn —> Tính cách của nhân vật.

+ Tình huống kịch.

+ Đặc điểm của nhân vật đó. (Hành động, biểu hiện tâm trạng, ...)

• Kết bài (8-10 dòng): Khẳng định, đánh giá lại ý nghĩa của tác phẩm.

1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
47
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Nghị Luận Phân Tích Nhân Vật Romeo Trong Tác Phẩm "Rô-mê-ô Và Giu-li-ét"

**Mở bài:**

William Shakespeare là một trong những tác giả vĩ đại nhất của văn học thế giới, với nhiều tác phẩm để đời, trong đó có "Rô-mê-ô và Giu-li-ét". Tác phẩm này không chỉ nổi bật với nhân vật chính là Rô-mê-ô mà còn nói lên những mâu thuẫn giữa tình yêu và hận thù, giữa cá nhân và xã hội. Câu chuyện tình yêu bi thảm của Rô-mê-ô và Giu-li-ét trở thành biểu tượng cho tình yêu đích thực nhưng cũng đầy bi kịch. Trong bài viết này, chúng ta sẽ phân tích nhân vật Rô-mê-ô trong "Hồi thứ hai, Cảnh II - Vườn nhà Ca-piu-lét", từ đó thấy được những đặc điểm nổi bật trong tính cách và nội tâm của nhân vật này.

**Thân bài:**

**Đoạn 1: Chủ đề và đề tài tác phẩm**

Tác phẩm "Rô-mê-ô và Giu-li-ét" xoay quanh tình yêu bất diệt giữa hai nhân vật chính trong bối cảnh mâu thuẫn giữa hai dòng họ Môn-ta-ghiu và Ca-piu-lét. Đây là câu chuyện không chỉ về tình yêu thuần khiết mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc liên quan đến số phận, duyên nợ và bi kịch của những người trẻ tuổi. Rô-mê-ô là hình mẫu của tình yêu cao đẹp nhưng cũng dễ dàng tan vỡ trước sự áp lực từ xã hội.

**Đoạn 2: Tính cách nhân vật và đặc điểm nổi bật**

Tính cách của Rô-mê-ô được khắc họa rõ nét thông qua những lời nói và hành động của anh trong cảnh gặp gỡ Giu-li-ét. Đầu tiên, ta thấy Rô-mê-ô là một chàng trai mơ mộng và yêu đời. Trong cảnh đầu tiên của cuộc hội ngộ, Rô-mê-ô đã bày tỏ tình cảm một cách lãng mạn cùng những hình ảnh đầy chất thơ. Anh gọi Giu-li-ét là "mặt trời", cho thấy sự tôn sùng, ngưỡng mộ vô bờ của mình dành cho nàng. Điều này thể hiện tấm lòng chân thành mà sâu sắc của anh đối với tình yêu.

Bên cạnh đó, Rô-mê-ô còn là một chàng trai dũng cảm và liều lĩnh. Anh không ngại vượt qua những bức tường cao ngất của nhà Ca-piu-lét chỉ để được nhìn thấy người yêu. Câu nói "Mấy bức tường đá ngăn sao được ái tình" không chỉ thể hiện tình yêu mãnh liệt mà còn là một tuyên ngôn về sức mạnh của tình yêu mà vượt mọi rào cản.

Ngoài ra, Rô-mê-ô còn thể hiện sự nhạy cảm và suy tư sâu sắc. Anh không chỉ yêu Giu-li-ét bằng cảm xúc mà còn cắm rễ trong những suy nghĩ triết lý về tình yêu và danh phận. Khi nghe Giu-li-ét nói về tên họ, Rô-mê-ô đã bộc lộ suy nghĩ của mình: "Cái tên nào có nghĩa gì?" Điều này cho thấy anh khát khao yêu thương mà không bị ràng buộc bởi các định kiến xã hội, một khát vọng cấp thiết nhưng cũng là một sự mâu thuẫn nhức nhối giữa cá nhân và dòng tộc.

**Kết bài:**

Trong tác phẩm "Rô-mê-ô và Giu-li-ét", nhân vật Rô-mê-ô không chỉ đơn thuần là một chàng trai yêu đương mà còn là biểu tượng của những giá trị cao đẹp như tình yêu thương, sự dũng cảm và khát vọng tự do. Thông qua nhân vật này, Shakespeare đã khắc họa một bức tranh sâu sắc về mâu thuẫn giữa tình yêu và hận thù, giữa cái tôi cá nhân và trách nhiệm với gia đình. Sự bi thảm kết thúc của câu chuyện không chỉ là nỗi buồn cho hai nhân vật, mà còn là một bài học cho thế hệ sau này về giá trị của tình yêu và sức mạnh của hòa bình. Rô-mê-ô, với sự lãng mạn và những khát vọng táo bạo của mình, mãi mãi là một hình mẫu của tình yêu vĩ đại trong văn học.
1
0
bảo hân
24/12 22:01:26
+5đ tặng
Mở bài:
Tác giả: William Shakespeare.
Tác phẩm: Rô-mê-ô và Giu-li-ét.
Thể loại: Kịch lãng mạn.
Giới thiệu về tác phẩm, nhận định chung về nhân vật Rô-mê-ô: Một trong những nhân vật nổi bật trong văn học thế giới, Rô-mê-ô thể hiện tình yêu nồng nàn và cuồng nhiệt dành cho Giu-li-ét, qua đó, nhân vật này đã trở thành biểu tượng của tình yêu chân thành và hy sinh.

Thân bài:
1. Chủ đề và đề tài tác phẩm:
Rô-mê-ô và Giu-li-ét là tác phẩm kể về mối tình đầy bi kịch giữa hai người trẻ tuổi thuộc hai gia đình thù địch. Tình yêu của họ là một câu chuyện cảm động về sự dũng cảm và hy sinh vì tình yêu chân thành.
Chủ đề: Tình yêu, xung đột gia đình, định mệnh và bi kịch.
2. Nghệ thuật và nội dung:

Mâu thuẫn trong tính cách của Rô-mê-ô: Rô-mê-ô trong cảnh này thể hiện rõ mâu thuẫn trong tâm lý của mình, đặc biệt là giữa sự cuồng nhiệt và lý trí. Dù biết rằng gia đình Giu-li-ét là kẻ thù của gia đình mình, anh vẫn vượt qua mọi nguy hiểm để đến với nàng.

Tình huống kịch: Tình huống kịch được đặt trong vườn nhà Ca-piu-lét, nơi Rô-mê-ô và Giu-li-ét gặp gỡ lần đầu sau khi đã trao tình cảm mãnh liệt cho nhau. Cảnh tượng diễn ra trong đêm tối, nơi ánh sáng và bóng tối làm nổi bật sự lãng mạn nhưng cũng đầy bi kịch.

Biểu hiện tính cách của Rô-mê-ô:

Rô-mê-ô thể hiện sự si mê, đắm đuối với Giu-li-ét qua những lời lẽ trữ tình và cuồng nhiệt như "nàng là mặt trời" hay "mắt nàng như ngôi sao sáng".
Anh chấp nhận hy sinh danh tính, thậm chí sẵn sàng từ bỏ tên gọi của mình để có thể yêu Giu-li-ét mà không bị ngăn cản: "Chàng hãy từ bỏ tên họ đi". Câu nói này không chỉ thể hiện tình yêu mãnh liệt mà còn cho thấy sự dũng cảm trong việc phá vỡ rào cản gia đình và xã hội để theo đuổi tình yêu.

Rô-mê-ô như người yêu dũng cảm: Rô-mê-ô không ngại những nguy hiểm, vượt qua tường vườn, chỉ để gặp Giu-li-ét, chứng tỏ tình yêu của anh là sự hy sinh vô điều kiện. Anh không sợ cái chết mà chỉ lo ngại khi không được gặp người mình yêu.


Kết bài:
Đánh giá lại ý nghĩa nhân vật Rô-mê-ô: Rô-mê-ô trong tác phẩm là hình mẫu của tình yêu thuần khiết và hy sinh. Tình yêu của anh dành cho Giu-li-ét vượt qua tất cả mọi biên giới, mọi điều kiện xã hội, thể hiện sự bất chấp mọi rào cản để đạt được hạnh phúc. Tuy nhiên, tình yêu này cũng mang đến bi kịch, khi cái chết trở thành hậu quả không thể tránh khỏi của những hành động cuồng nhiệt đó. Tình yêu của Rô-mê-ô trở thành bài học sâu sắc về sự dũng cảm và những hệ quả mà tình yêu không kiểm soát có thể mang lại.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×