Trước khi một núi lửa hoạt động, thường có những dấu hiệu cảnh báo đặc trưng, bao gồm:
Hoạt động địa chấn tăng cường: Các trận động đất nhỏ, được gọi là dư chấn, thường xuất hiện trước khi núi lửa phun trào. Điều này xảy ra khi magma bắt đầu di chuyển dưới lòng đất, gây áp lực lên các vết nứt trong vỏ trái đất.
Phun trào hơi nước và khí: Trước khi núi lửa phun trào, hơi nước, khí và các chất khí như carbon dioxide, sulfur dioxide, và hydrogen sulfide có thể thoát ra từ miệng núi lửa hoặc các khe nứt gần núi lửa.
Biến động về nhiệt độ: Nhiệt độ của nước hồ, suối nóng hoặc thậm chí đất xung quanh núi lửa có thể tăng lên do magma bắt đầu chuyển động dưới lòng đất.
Chuyển động của đất và sự nứt vỡ: Đất xung quanh miệng núi lửa có thể bắt đầu nứt hoặc bị biến dạng khi magma di chuyển lên gần bề mặt. Điều này có thể dẫn đến hiện tượng lở đất hoặc sụt lún.
Phát sinh mùi khí lưu huỳnh: Một dấu hiệu rõ rệt của sự hoạt động núi lửa là mùi khí lưu huỳnh (mùi trứng thối), do khí sulfur dioxide thoát ra.
Sự thay đổi trong hồ nước và suối nóng: Mực nước hồ và suối có thể thay đổi, có thể là do sự gia tăng nhiệt độ hoặc sự thay đổi trong thành phần hóa học của nước.
Các nhà khoa học thường sử dụng các thiết bị đo đạc để theo dõi các dấu hiệu này nhằm dự đoán hoạt động của núi lửa. Tuy nhiên, không phải lúc nào các dấu hiệu này cũng xuất hiện trước khi núi lửa phun trào, và đôi khi chúng có thể chỉ là những dấu hiệu báo trước hoạt động của núi lửa trong một thời gian dài.