Tam thiên tự : Đây là tên một loại sách vỡ lòng dạy chữ Hán, nghĩa đen là "ba nghìn chữ". Sách này tập hợp khoảng ba nghìn chữ Hán thông dụng, được sắp xếp theo vần điệu để trẻ em dễ học và dễ nhớ. Việc thầy đồ dạy sách Tam thiên tự cho thấy đây là trình độ học vấn rất cơ bản, ai học chữ Hán cũng phải qua.
Kê : Chữ này có nghĩa là "gà". Đây chính là chữ mà thầy đồ không nhận ra, dẫn đến tình huống dở khóc dở cười trong truyện. Sự nhầm lẫn giữa chữ "kê" (gà) và chữ "tước" (chim sẻ) cho thấy sự dốt nát, thiếu kiến thức căn bản của thầy đồ.
Tước : Chữ này có nghĩa là "chim sẻ". Việc thầy đồ nhầm lẫn chữ "kê" với chữ "tước" thể hiện sự kém cỏi về kiến thức chữ Hán, khi hai chữ này tuy có nét tương đồng nhưng vẫn có những điểm khác biệt rõ ràng.
Tam đại : Nghĩa đen là "ba đời". Trong ngữ cảnh của truyện, "tam đại con gà" được thầy đồ giải thích một cách ngụy biện là "gà, công, dù dì" để che giấu sự dốt nát của mình. Cách giải thích này hoàn toàn vô lý và hài hước, vì "dù dì" không phải là một loài vật và cũng không có mối liên hệ nào với gà hay công.
Thổ công : Vị thần cai quản đất đai của một vùng, theo tín ngưỡng dân gian. Việc thầy đồ "gieo đài âm dương hỏi thổ công" cho thấy sự mê tín và cố gắng tìm cách che đậy sự thiếu hiểu biết của mình bằng những lý lẽ hoang đường.